Hứa Dịch Châu quay đầu nhìn cánh tay bị túm lấy của mình, thấp giọng nói: “Sẽ không.”
Mạnh Nghênh lúc này mới phát hiện ra mình túm sai người, ngượng ngùng vội vã buông anh ta ra, đổi sang †úm lấy Trình Vũ Ngũ bên phải. Ánh mắt Hứa Dịch Châu cũng theo đó mà liếc qua.
Địch Diệu mấy ngày nay thức thâu đêm thay đổi mã code, vành mắt đen thui gãi gãi quả đầu ổ gà của mình: “Lão Phó không phải loại người đó.”
Chung Lê không hề hay biết những lo lắng sau lưng mình, quệt xong liền thuận tay đặt đầu ngón tay lên bên môi, liếm sạch vệt bơ còn sót lại.
Ánh mắt Phó Văn Thâm lặng lẽ sâu thẳm lướt qua ngón tay cô, rơi lên môi cô.
Lúc Chung Lê bưng bánh kem xoay người định đi, liền bị anh túm lấy cổ tay.
Anh nhấc tay, ngón tay cái ấn lên trên, trượt nhẹ trên bờ môi mềm mại của cô, lau đi chút vệt trắng không mấy rõ ràng.
Lúc Chung Lê nhìn anh, anh dùng giọng điệu bình tĩnh giải thích: “Chưa liếm sạch.”
Bầu không khí trong phòng khách đột nhiên nương theo chút mập mờ này mà ấm lên, ánh mắt của đám người bắt đầu đảo loạn khắp chốn.
Cũng không biết tên ngu nào lại thốt lên một câu: “Có phải chúng ta hơi vướng víu không?"
Ánh mắt Phó Văn Thâm bắn tới, bọn họ liền nhanh chóng tản ra.
Chút lạnh lẽo cứng ngắc ban đầu dần tan đi, bầu không khí lại lần nữa ấm lại.
Đám người sôi nổi tụ tập tại phòng khách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397640/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.