Nó vốn còn mang ý nghĩa mỗi buổi sáng thức dậy với kỳ vọng “biết đâu hôm nay mọi thứ sẽ khác” nhưng thực tại thì Nghiêm Đường lại ngồi đối diện bàn ăn, nghiêm khắc đặt câu hỏi: “Con lại lớn thêm một tuổi rồi, con cảm thấy một năm này phương diện nào của bản thân có tiến bộ?”
Phó Văn Thâm dần dần hiểu ra, ngày này cũng không có gì đặc biệt cả.
Bất quá lại là một ngày bình thường tẻ nhạt đơn điệu, không có gì khác biệt hết.
Vốn 6h hôm nay sẽ có một cuộc họp nhưng Chung Lê lại gửi WeChat cho anh hỏi: [Chồng yêu, hôm nay mấy giờ anh tan làm vậy ~]
Phó Văn Thâm bảo Lộ Hàng thông báo xuống bên dưới lùi cuộc họp đến ngày mai, đúng 6h anh tan sở, rời khỏi cao ốc của công ty.
'Trở về Vịnh Thiên Phụ, thang máy đi lên ngột ngạt yên tĩnh, anh đứng trong buồng thang máy lặng lế nhìn những con số chuyển động đều đặn theo quy luật.
Thang máy “ding' một tiếng dừng lại ở tầng cao nhất, Phó Văn Thâm như thường lệ mở cửa, bước vào, trong tiếng hét 'surprise' như đấm thẳng vào tai người điếc kia, bước chân khựng lại.
Căn nhà bình thường vốn yên tĩnh nay lại tập trung hơn mười mấy người, phòng khách chen chúc thành một đoàn, Chung Lê được vây ở giữa, hai tay bưng một chiếc bánh kem vô cùng tinh xảo, cong mắt mỉm cười cực kỳ xinh đẹp.
'Tâm mắt Phó Văn Thâm dừng lại chốc lát trên mặt cô, sau đó lại vượt qua đám người quét mắt nhìn phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397639/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.