Chung Lê vừa nhìn thấy anh thì cô cong đôi mắt xinh đẹp của mình lại, còn vài bậc thang chưa bước xuống hết mà cô đã nhảy bổ vào người Phó Văn Thâm.
"Ông xã ~"
Phó Văn Thâm giơ cánh tay phải lên và bắt lấy cô bằng một tay.
Chung Lê đã tăng ba cân trong khoảng thời gian này, nhưng không thể tìm thấy ba cân thịt thừa đó đi đâu, trông cô vẫn gầy trơ xương, nhưng khi ôm vẫn rất êm ái.
Vòng eo của cô mảnh hơn vài phần so với tưởng tượng của Phó Văn Thâm, mảnh khảnh và dẻo dai, có thể dùng một tay nắm được.
Với hương thơm đặc trưng của Chung Lê, cô nhẹ nhàng lao vào vòng tay anh như một yêu tinh.
Thiếu gia đến thăm cửa hàng, tổng giám đốc vội vàng chỉnh trang lại trang phục, đích thân đi ra nghênh đón, cúi chào một cách cung kính: "Chào buổi chiều, Phó tổng."
Sau lưng anh ta, tất cả nhân viên trong cửa hàng đều nhanh chóng xếp thành hai hàng, đồng thanh khom người chào: "Chào buổi chiều, Phó tổng."
Phó Văn Thâm khẽ gật đầu, đặt Chung Lê xuống đất, đưa mắt nhìn xuống đôi giày cao gót mảnh mai trên chân cô.
"Chân không đau sao?"
"Đau"
Lâu rồi cô không đi giày cao gót, cô mua bao nhiêu là giày đẹp để cất ở nhà, sắp hết mùa thu rồi mà chưa có dịp mang, hôm nay khi đi ra ngoài cô đã không cưỡng lại được sự cám dõ.
Phó Văn Thâm nhìn cô một cách lạnh lùng, Chung Lê dường như nhìn thấy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397556/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.