Người đàn ông sững người một lúc, nhìn vào ly rượu của mình và trả lời: "Cuba Libre."
"Bên trong đó có gì?" "Nước chanh, rượu rum và Coke."
"Nghe rất thú vị, tôi muốn uống thử, có thể cho tôi uống một chút được không?”
Người đàn ông nghe vậy, lập tức gọi người phục vụ ra để gọi đồ uống cho cô.
Có hỏi có đáp, rõ ràng không có địch ý, Chung Lê xác thực không nhìn lầm người
Cô mỉm cười nói: "Anh rất tốt nha. Anh tên gì? Tôi mới bị mất trí nhớ nên không nhớ rõ ai
Địch Diệu được khen có chút xấu hổ, liền nói ra tên mình.
Chung Lê lại thuận thế tự nhiên chuyển hướng quay sang người tiếp theo một cách tự nhiên, và những người khác cũng theo đó chào hỏi cô.
Khí chất của mọi người có thể chia mạnh và yếu, ví dụ như một số ít người vừa nãy thấy họ đã ngay lập tức. đứng lên chào hỏi, đi ra ngoài có khả năng có thể giả vờ là đại cậu chủ, nhưng khi ở trước mặt Phó Văn Thâm, họ lại giống như học sinh tiểu học gặp sinh viên đại học, nhu thuận như gà con. truyện kiếm hiệp hay
Ví dụ như Địch Diệu, trông mới giống như một người đàn ông thành thật.
Gòn đối với người đeo khuyên tai bên kia, mối quan hệ của anh ta với Phó Văn Thâm rõ ràng là thân thiết hơn so vơi những người khác nhiều.
Hiển nhiên anh ta là Hứa Dịch Châu. Bạn thời thơ ấu của Phó Văn Thâm, là anh em tốt.
Lúc này anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397527/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.