Mỗi người đều có một luồng từ trường đặc biết riêng của. bản thân, do những thứ như khí chất, cá tính, tính tình có sự khác nhau; hình thể, giới tính khác nhau thì sự khác biệt lại càng thêm rõ ràng, cho nên dù không nghe được thanh âm, bạn cũng sẽ cảm giác được khi có người tới gần; có lúc rõ ràng à không nhìn thấy, lại cũng có thể cảm ứng được người đến là aI.
Ví dụ như bây giờ, Chung Lê mãn cảm mà nhận thấy được chút gì đó từ cái người đứng sau lưng cô kia.
Không phải là dì Ngô.
Cô còn chưa kịp quay đầu, liền có cảm giác ấm áp xoa nhẹ qua da, nằm cái móc áo sau lưng, dễ dàng mà cởi nó ra.
Chung Lê theo phản xạ túm quần áo lỏng lẻo che đi, quay đầu lại, không ngoài dự liệu nhìn đến một thân vải vóc đen tuyền.
Mi mắt cô nhấc lên, lướt qua khuôn căm rõ nét của người đàn ông, chống lại ánh mắt đang rũ xuống của Phó Văn Thâm.
Con ngươi đen trầm tĩnh, lặng yên theo dõi cô.
Tay phải Chung Lê nâng lên, không có sức mạnh nhưng tràn đầy cảnh giác che trước ngực, cùng cổ tay trái phòng ngự.
Cũng không biết cấu trúc tay anh ta và dì Ngô khác nhau nhiều thế nào, xúc cảm tựa như in hẳn lên lưng cô, nửa ngày rồi vẫn chưa tan hết.
Cởi quen tay như vậy, bình thường chắc chắn làm không ít lần đây!
“Tôi gọi dì Ngô cơ mà.” Cô nói.
Trên mặt Phó Văn Thâm không có mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397504/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.