Tại phòng làm viêc của bác sỹ.
Chủ nhiệm Hoàng mở hình ảnh chụp CT trên máy tính ra, chỉ vào một điểm và nói: “Bệnh nhân bị mất trí nhớ là do phần đầu chịu tổn thương từ bên ngoài, cô nhìn đây, có bị chảy một ít máu, máu đọng lại, đè lên thần kinh ký ức, dẫn đến mất trí nhớ”
Mạnh Nghênh nghe kỹ càng hơn cả lúc đi học, cô mở điện thoại ra ghi chép lời của chủ nhiệm Hoàng không sót một chữ và quay đầu báo lại với mẹ Chung Lê.
Hai ông bà nhà họ Chung ngồi cạnh nhau trên sofa, cô cháu gái cuối cùng cũng tỉnh sau cơn hôn mê, nhưng sắc mặt bà Chung lại buồn rầu hơn trước.
Ông Chung từ lúc bước vào đã ủ rũ mặt mày, khe mày lộ ra một rãnh sâu, nghe chủ nhiệm Hoàng nói xong, ông chất vấn bằng giọng điệu không mấy vui vẻ: “Con bé nằm ở bệnh viện các ông lâu như vậy rồi mà bây giờ mới tìm ra được vấn đề, vậy trước đó các ông đã làm gì?”
Nhà họ Chung là một gia đình danh vọng ở Vân Nghi, cũng có một chút tầm ảnh hưởng trong giới chính trị. Bệnh nhân này lại chính là người được ông chủ trẻ tuổi của nhà họ Phó đưa đến ngày hôm đó
Quỹ tài trợ điều trị từ thiện do nhà họ Phó thành lập đều hợp tác với các bệnh viện lớn tại Vân Nghi, hàng năm quyên góp không ít, không chỉ cung cấp tiền để nghiên cứu kĩ thuật y học, mà còn thành lập kênh cuộc sống xanh, chuyên hỗ trợ cho những bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397453/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.