Nghĩ đến ảnh chụp hiện trường hôm đó là Mạnh Nghênh lại sợ tái mặt.
May là cuối cùng người không làm sao, không uổng công cô ấy ngày ngày thắp hương niệm phật.
Không phải chỉ là mất trí nhớ thôi sao, cô ấy và Chung Lê từ nhỏ đã lớn lên bên nhau, Chung Lê mất trí nhớ thì sau này cô ấy sẽ là ký ức của Chung Lê!
Nhà họ Chung có rất nhiều người, bạn bè của Chung Lê cũng không ít. Mạnh Nghênh lần lượt thông báo cho mẹ, ông bà nội, chú thím và một số người bạn bè thân thiết của Chung Lê.
Suy nghĩ muốn thông qua điện thoại xác nhận danh tính chồng của Chung Lê cũng tan biến.
Nhưng không sao, Mạnh Nghênh là bạn tốt nhất của cô, cô ấy chắc chắn sẽ biết.
Cứ nghĩ đến người đàn ông đó là cô lại thấy chán ghét.
Chung Lê mệt mỏi dựa vào đầu giường: “Trong thời gian tớ hôn mê, chồng tớ có tới không?”
Mạnh Nghênh đang chăm chú nhắn tin, nghe thấy Chung Lê hỏi vậy thì mãi mới phản ứng lại kịp: “Chồng cậu?”
Nếu như không phải vừa rồi y tá nói Chung Lê mất trí nhớ thì Mạnh Nghênh đã hoài nghi người này lại đang diễn kịch với mình rồi.
Ngũ quan của Mạnh Nghênh gần như vo thành một nắm, cô ấy vò đầu bứt tai nửa ngày mới nói lên suy nghĩ của mình: “Không phải cậu muốn nhắc tới Phó Văn Thâm đó chứ?”
Phó Văn Thâm? Ồ, thì ra chồng của cô tên là Phó Văn Thâm à. truyen bac chien
“Cậu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397443/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.