Nam Khê kinh ngạc, cô thực sự không dự tính đến ông nội cô đã biết về việc Phương Thanh Liên trở về.
"Ông ơi, cháu xin lỗi, cháu không phải cố ý giấu ông."
"Đương nhiên ông nội biết cháu không muốn khiến ông lo lắng, nhưng bây giờ nó đã trở lại rồi, cháu đã nghĩ xem phải làm gì chưa?"
Phải làm gì?
Cô cũng muốn hỏi bản thân, còn có thể làm gì nhỉ?
Kỳ thực, từ lúc Phương Khánh Liên quay lại với Lục Kiến Thâm bắt đầu đề cập đến chuyện ly hôn, cô liền đã dùng hết mọi cách mà cô có thể dùng được rồi.
Cô cũng đã thăm dò, cũng đã níu kéo.
Nhưng cũng không thể giữ anh lại.
Một khi đàn ông quyết định ly hôn, thì dù ba đầu sáu tay cũng không níu kéo quay lại được.
Cô đã bất lực.
Cũng đã không còn bất cứ cách nào khác.
Nam Khê ngẩng đầu lên, đôi môi cũng hé mở rồi, thật ra cô muốn nói với ông nội: Không cần nữa, cháu đã quyết định hợp tan trong yên bình với Kiến Thâm, sắp ly hôn với anh ấy rồi.
Nhưng, khi nhìn mái tóc bạc phơ và khuôn mặt già cỗi của ông nội, tất cả lời cô muôn nói đều dồn hết trong lòng, tất cả không biết phải nói thế nào.
"Cháu gái, đang nghĩ cái gì vậy? Nếu như cần sự giúp đỡ của ông nội, nhất định phải nói với ông nội ngay lập tức."
"Hai năm trước, ông nội có thể đuổi người phụ nữ đó đi, hai năm sau, ông nội vẫn có thể đuổi người phụ nữ đó đi như cũ."
"Đừng." Nam Khê không cần suy nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bi-an-luc-thieu-gia/455114/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.