Tấm ngăn được kéo lên, nhưng khi nhìn lại Trần Nam Phương một lần nữa, quả nhiên cô đã nhốt bản thân vào một góc, anh nhìn chằm chăm vào cô thật lâu, sau đó mới từ từ nói: “Anh nghe Đỗ Thanh Hoa nói em muốn đến nước Canada du học, bây giờ đang…”
Cô lập tức ngẩng đầu, vậy là anh muốn đuổi cô đi ư?
Uổng công vừa nãy cô còn biết ơn anhl Không chừng anh còn đang chuẩn bị tính kế gì đó!
“Bây giờ tôi không muốn!” Trân Nam Phương dùng giọng điệu lạnh lùng nói: “Tôi biết anh có tiền, nhưng xin anh nhớ là chúng ta đã ly hôn, anh không cần và cũng không có tư cách quản lý tôi.”
Nói xong, dường như cô vẫn còn cảm thấy chưa đủ: “Thật ra bây giờ tôi không hề muốn gặp lại anh chút nào.”
Cô biết lời này sẽ tổn thương anh, cô có thể nhìn thấy sự kìm nén và vẻ đau khổ hằn sâu trong mắt anh, nhưng như vậy thì có ích gì?
Anh có thể dùng bất kỳ một lý do để từ bỏ cô, nhưng đồng thời anh sẽ không còn tư cách khoa tay múa chân với cô nữal Trong bầu không khí gần như không thể điều hòa, chiếc xe đã dừng lại trước cửa tòa nhà Thế kỷ. Từ ngoài vào trong đều tràn đầy màu sắc vui vẻ, tất cả mọi người đều mặc trang phục lộng lẫy đến tham dự lễ cưới, trên mặt là nụ cười chúc phúc.
Chỉ có Trần Nam Phương mặc áo sơ mi và quần tây đơn giản đến đây, như vậy cũng tốt, dù sao cô cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3374006/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.