“Thật ra thì cậu vẫn có thể ở đó mà, dì Tuyết thích cậu lắm đấy.” Trần Nam Phương không nghĩ sâu xa như vậy, cho rằng bạn mình ở đó chán rồi.
“Dì ấy không thể không thích được tớ sao?” Đô Thanh không khỏi tự giêu lời nói của mình, không chỉ khiến dì Tuyết thích mà ngay cả cậu con trai thứ hai của bà cũng ngủ luôn rồi.
Cô không muốn nghĩ đến những hình ảnh mập mờ ấy nữa, nhanh chóng chuyển chủ đề: “À này, Nam Phương, cậu không về nhà với Hà Minh Viễn sao? Sao lại xuất hiện ở đây?”
Trân Nam Phương gãi đầu: “Tới… tớ đến đây nhờ luật sư Diệp Anh tư vấn.”
“Có vấn đề gì sao?” Đỗ Thanh Hoa nhanh chóng đi lên lầu, mở cửa chỉ vào nhà: “Hai người có muốn vào đây nói chuyện không? Tớ nghe.”
Lục Diệp Anh lắc đầu: “Ngại quá Thanh Hoa. Hai ngày nay tôi có một vụ kiện, tối về tôi sẽ kể với cô sau.”
Cô suy nghĩ một hồi, sau đó nói với Nam Phương: “Xin lỗi nhé Nam Phương, tôi không giúp được gì cho cô cả.”
“Sao thế?” Trân Nam Phương xua tay: “Dù sao chúng ta cũng là bạn tốt mà, mau đi làm đi!”
Nghe vậy, Lục Diệp Anh cũng không khách sáo nữa, xoay người xuống lầu đi làm, đang định đi thì bị Tạ Minh Sơn chặn ở cửa.
“Sao anh lại tới đây vậy?” Lục Diệp Anh tức giận nói, thái độ cũng khác một trời một vực so với lần trước.
“Em nói giúp kẻ xấu trong phiên tòa lần này sao?” Tạ Minh Sơn trâm giọng hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3331525/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.