“Phụt.” Trịnh Hoàng Bách không khỏi mỉm cười: “Cô nói quá đúng .”
“Chưa kể không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, anh đâu có thể chắc chắn rằng trước đây cô ấy không giả VÕ.
“Thanh Hoa đừng nói nữa!”
“Câm miệng!”
Thanh âm của Trần Nam Phương và Hà Minh Viễn đồng thời vang lên, đồng thời dừng lại.
Đôi mắt đen láy của anh rơi vào trên người cô, giọng nói không phân biệt được vui sướng và tức giận: “Xem ra vợ tôi cũng có cùng suy nghĩ với tôi.”
“Nam Phương không giống anh!” Đỗ Thanh Hoa tức giận đến mức quên mất hoàn cảnh: “Nam Phương của tôi là người tốt bụng, ngay cả con kiến cũng không muốn giãm chết, anh Minh Viễn đây là người tàn nhẫn”
“Thanh Hoal” Mặt Trần Nam Phương tái xanh vì sợ hãi. Bạn cô thực sự đã mắng Hà Minh Viễn và bà Diêu trước mặt anh, cô chỉ có thể cắn răng hòa hoãn: “Sao cậu có thể nói như vậy với chồng tớ?”
Đồ Thanh Hoa đã sửng sốt.
“Chồng tớ không phải loại người như vậy. Anh ấy dịu dàng ân cần…” Trần Nam Phương lòng bàn tay căng thẳng đổ mồ hôi, bảo cô khen ngợi Hà Minh Viễn thật sự rất ngại.
“Nam Phương cậu…” Đỗ Thanh Hoa cũng nhận ra sự bốc đồng của cô ấy, miễn cưỡng đồng ý: “Bây giờ anh Minh Viễn quả thực đã thay đổi, điều này đúng là xác nhận những gì tôi nói, mọi người đều sẽ thay đổi, gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.”
Trần Nam Phương khóe miệng hơi giật giật, bạn của cô thật đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/2519219/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.