“Thật không nhìn ra cô lại có tiềm năng làm mèo rừng nhỏ thế này.”
Trần Nam Phương cau mày: “Ôn Tứ Hiên, xin anh nói chuyện chú ý một chút.”
Bọn họ cũng không phải rất quen thuộc, cho dù có tâng quan hệ với Đỗ Thanh Hoa, nhưng bọn họ còn chưa có nhận nhau đâu!
“Có gì mà cần chú ý?” Anh ta xem thường: “Tôi còn muốn nhận cô làm đệ tử, tôi sẽ dạy cô thêm những chiêu phản bác rất hay.” “Không cần, tôi không muốn làm kẻ thù của ai cả.” Trần Nam Phương nói ra ‘ suy nghĩ trong lòng, cô chỉ muốn sống tốt cuộc sống của mình, cô không cầu sôi nổi mà chỉ nguyện sống một cuộc sống bình thường: “Đối xử với Đặng Vân Nhã như thế là bởi vì cô ta đã bắt nạt lên đầu Thanh Hoa.”
Ôn Tứ Hiên gật đầu: “Thật có chút hâm mộ tình cảm giữa cô và chị gái của ng tôi.
“Đừng ở trước mặt tôi gọi thân thiết như vậy, ở trước mặt ai cũng vậy!” Trần Nam Phương liếc xéo anh ta: “Tại sao gần đây anh lại không sang đây thăm cậu ấy?”
“Không phải có người bắt nạt chị tôi à, tôi phải biểu hiện cho tốt.”
“Anh nói là…’ Tân Anh Huy hay là Đặng Vân Nhã?
“Tôi đã điều tra một chút, cuối cùng cũng có chút thu hoạch.”
“Đã có thu hoạch là sao?” Trân Nam Phương lập tức bắt được tin tức, cặp mắt của cô không nháy một cái mà nhìn Ôn Tứ Hiên.
Thấy anh ta không nói lời nào, cô hối thúc: “Anh mau nói đi.”
Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/2518291/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.