Cô còn rất ngạc nhiên vì Ôn Tứ Hiên an ủi mình, nhưng cô lắc đầu thản nhiên phân tích: “Tôi không sao, lúc trướctôi theo nhu cầu, còn anh ta muốn tìm lao động miễn phí. Tôi muốn tìm cái cớ cho trong nhà, không có ai đúng ai sai cả.”
“Thật không nhìn ra cô cũng thoáng như vậy.” Lời Ôn Tứ Hiên nói xoay chuyển: “Hi vọng đối mặt với Hà Minh Viên cô cũng có thể thoải mái như thế.”
“.” Trần Nam Phương không muốn đào sâu vào ý của câu nói này, cô chỉ muốn tranh thủ thời gian giải quyết vấn đề của bạn thân: “Triệu Lập Thành dính vào không chỉ mỗi cô gái kia? Lấy tính cách của anh ta hẳn là còn có những chỗ tốt khác.”
Cô nhìn vào đôi mắt màu nâu của Ôn Tứ Hiên, rất nhanh cô đã rõ: “Anh ta muốn nhân cơ hội đả kích Thiên Ưng sao? Khó trách hai hôm trước đàn anh Thẩm Minh có đến đây, dáng vẻ còn rất hoài niệm.”
“Cô đã hiểu cả rồi, vậy tôi đi đây.”
“Hả?” Trần Nam Phương không nghĩ tới anh ta hành động nhanh chóng như vậy: “Anh đi à? Anh không đến thăm Thanh Hoa sao?”
“Chỉ sợ cô không đi được” Ôn Tứ Hiên hất cằm ra đằng sau cô.
Cô thuận theo xoay người sang chỗ khác, chỉ thấy chẳng biết từ lúc nào Hà Minh Viễn đã ngồi ở bàn bên cạnh sau lưng cô, anh còn nhìn cô một cách sâu thẳm!
“Anh…’ Trân Nam Phương đứng dậy đi qua ngạc nhiên hỏi: “Anh đến đây lúc nào? Tại sao em lại không nghe thấy tiếng động nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/2518287/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.