Chương trước
Chương sau
Trân Nam Phương dừng lại, ánh mắt lãnh đạm nhìn đối phương một cách cảnh giác: “Tại sao anh lại ở đây?”

“Trần Nam Phương, đã lâu không gặp.” Triệu Lập Thành đứng lên, anh ta nhìn chằm chằm vào Trân Nam Phương một hồi rồi nói: “Nhìn vẻ mặt của em đã tốt hơn trước rất nhiều, xem ra em đã kết hôn rồi…”

“Có chuyện gì muốn nói thì nói ra mau đi.” Trần Nam Phương ngắt lời anh ta.

“QL đã trở thành ứng cử viên kiểm toán nhà cung cấp kiểm toán cho tập đoàn Kim Địa.” Triệu Lập Thành xoa xoa tay, hiển nhiên là do anh ta không giấu được sự phấn khích: “Anh đến đây để nói cho em biết.”

Lời này cô không tin, chuyên môn chạy đến nói cho cô một tin tức không liên quan, anh ta là do thật nhàn rỗi hay saol “Đúng rồi, anh nghe Ngô Hà nói rằng cô ta cũng đang làm việc cho tập đoàn Kim Địa?”

Trân Nam Phương nhìn chăm chằm vào Triệu Lập Thành, cứ nói là anh ta còn có mục đích khác đi, đây không phải là Ngô Hà sai đến để làm cho cô chán ghét hay sao!

“Nếu không còn việc gì thì hôm khác nói chuyện. Tôi phải chăm sóc Thanh Hoa.” Cô nói rồi cất bước rời đi.

Triệu Lập Thành lãnh đạm nói: “Anh rất muốn biết rằng khi đối mặt với Hà Minh Viễn, em cũng xếp Đỗ Thanh Hoa kia ở vị trí thứ nhất hay sao?”

Trần Nam Phương không vui nhíu mày đáp: “Tôi không nghĩ tới anh còn có tư cách hỏi tôi loại vấn đề này.”

“Nam Phương, em thật sự chưa từng thích anh hay sao?” Lúc này sắc mặt Triệu Lập Thành đã lập tức thay đổi: “Rốt cuộc lúc trước em xem anh là gì hả? Một chiếc lốp dự phòng hay sao?” Cô không muốn trả lời những câu hỏi ngớ ngẩn, nhàm chán đến như vậy chút nào. “Trước mặt anh, lúc nào em cũng mang bộ dáng thất thần, lúc nào cũng nghĩ đến ảo tưởng kia của mình!” Anh ta bắt đầu bực bội mà chửi bới: “Nam Phương, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, em xem anh như một cái lốp xe dự phòng, Hà Minh Viên cũng có thể xem em như một chiếc lốp dự phòng!” Thân hình Trân Nam Phương không khỏi khế chấn động, cô biết đây có thể là Triệu Lập Thành cố ý thoái thác, nhưng anh ta lại không hề dừng lại.



“Anh lại đang đi công tác với Ngô Hà, có lẽ là hai người bọn họ…”

Âm!

Cửa phòng bệnh bị đạp tung!

Đỗ Thanh Hoa đứng ở cửa hét lên: “Á! Đúng là đồ khốn nạn, đồ cặn bã, mau cút đi bao xa được thì cútI”

Triệu Lập Thành bị tư thế này làm cho sửng sốt, anh ta theo bản năng lui về phía sau hai bước, sau đó mới phản ứng kịp: ‘Cô đang mắng cái gì vậy hả Đỗ Thanh Hoa? Người nào không biết còn nghĩ răng cô không phải phụ nữ đóI”

“Anh không cần quản về việc tôi có phải là phụ nữ hay không, nhưng tôi dám chắc chắn rằng nếu anh mà không rời đi, tôi sẽ khiến anh không phải là một người đàn ông!” Cô ấy hét lên,sau đó xé chai nhỏ giọt trên thanh trượt, và đập vỡ nó về phía đùi của Triệu Lập Thành!

“Chết tiệt!” Anh ta cứ thế mà né tránh, phải ép sát người vào tường mới có thể may mắn thoát nạn: “Cô… Cô…

Đỗ Thanh Hoa, cô là đồ biến thái!

“Miệng còn không sạch sẽ có đúng không?” Đỗ Thanh Hoa làm bộ định chạy tới, nhưng cô lại bị Trân Nam Phương kéo lại!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.