Hai tay Trịnh Hoàng Bách đút ở trong túi áo khoác trắng, anh ta lười biếng tựa ở trước bệ cửa sổ, cặp mắt đào hoa lóe lên: “Cho nên mấy người biết anh trai của tôi dùng tình cảm, nhưng cô ấy không từ chối?”
“Anh bớt nói bậy ở chỗ này đi!” Đỗ Thanh Hoa đến gần, không vui nói: “Con mắt nào của anh thấy Nam Phương của chúng tôi không từ chối cơ chứ?”
Cô ấy kiêu ngạo mà hừ một tiếng: “Nam Phương của chúng tôi không phải là người lăng nhăng, cô ấy đã sớm nói rõ cùng cậu cả Trịnh rồi, được chưa!”
“Vậy à?” Trịnh Hoàng Báchlàmbộ không tin.
“Cắt, tôi thấy anh là không dám thừa nhận Nam Phương của chúng tôi ưu tú!”
Đỗ Thanh Hoa liếc anh ta một cái: “Không phải là anh trai anh không buông được cô ấy đó chứ?”
Anh ta không bình luận.
“Nhưng tôi lại thấy cậu cả Trịnh xuất sắc.” Cô ấy chép miệng: “Anh ấy có vóc người đẹp, còn có loại khí chất thanh khiết của thần tiên, lại có tài có thế, có người nói anh ấy vẽ tranh cực kỳ tốt, gia thế cũng hạng bậc nhất, thực sự là không tìm được ra khuyết điểm nào…”
Trịnh Hoàng Bách chợt kéo Đỗ Thanh Hoa đang trôi dạt tâm tư lại!
“Anh đang làm gì vậy?” Cô ấy sợ hết hồn, dùng sức thoát khỏi sự kiềm chế của anh.
“Chẳng lẽ cô đang thích thâm anh tôi sao?”
“Bệnh tâm thần!” Cô ấy tiếp tục mắng: “Tôi thích mà còn phải thích thâm? Tôi thích thì đã sớm công khai theo đuổi rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/2518229/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.