Lão quỷ kéo Thất Thất chạy như bay phía trước, tôi bán mạng đuổi theo đằng sau, đầu tiên chúng tôi băng qua một cánh đồng lúa mì, rồi lại chạy vào cánh đồng ngô.
Cây ngô cao bằng đầu người chắn trước mặt tôi, tôi chỉ có thể chạy theo tiếng xào xạc phía trước.
Cứ chạy mãi như vậy, cuối cùng tôi cũng đã tới giữa cánh đồng ngô.
Đây là một khoảng đất trống nhỏ hình tròn, ở giữa có một ngôi mộ lớn nhưng không có bia.
Thường thì mồ mả trong thôn chúng tôi đều được dựng tại phần đất của mỗi nhà. Tôi không biết đây là đất đai nhà ai, càng không biết ngôi mộ này thuộc về người nào.
Lão quỷ và Thất Thất đứng cạnh ngôi mộ, Thất Thất giãy khỏi lão quỷ, vội vã chạy tới sau lưng tôi, cảnh giác trừng mắt nhìn ông ta.
"Em không sao chứ Thất Thất?", tôi ngoảnh đầu hỏi Thất Thất đứng sau mình.
Thất Thất vô cùng lo lắng, cô ấy thì thầm: "Em không sao, nơi này lạ lắm, Đầu Kim, chúng ta mau đi thôi".
Tôi không nhúc nhích, dặn Thất Thất đừng nóng nảy, xem tình hình thế nào trước đã rồi nói sau.
Đương nhiên tôi biết lão quỷ không có ý tốt gì, nhưng tìm tóc của hai mươi mốt người chết chỉ trong bốn mươi bốn ngày đâu phải chuyện gì dễ dàng?
Giờ tôi thật sự không còn cách nào, chỉ có thể tìm hiểu xem có người chết ở đâu thông qua lão quỷ.
Mà lão quỷ lại bắt tôi phải trộm đồ lót của quả phụ để báo đáp, tôi không muốn liên lụy tới những quả phụ đó, nên đành phải đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-va-xac/1756781/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.