Từ đầu chí cuối, tôi không rời khỏi căn phòng phía Tây. Trong lúc đội trưởng đội cảnh sát ra ngoài sân, tôi lén lút bước tới trước lu nước trong góc phòng, thò người vào nhìn.
Trong lu không có nước, chỉ có một chiếc giày cao gót màu đỏ bị vứt nơi đáy lu.
Mắt vừa thấy chiếc giày cao gót, đầu tôi đã ong lên.
Chiếc giày này giống hệt như chiếc rơi sau cửa nhà tôi!
Tôi nhét chiếc giày cao gót đỏ vào ngực rồi lại len lén chạy ra ngoài.
Sau khi tôi chạy khỏi cửa, một câu hỏi nảy ra trong đầu tôi, vụ án xảy ra vào tối qua, nửa đêm nửa hôm mà Đầu Vuốt Keo và bố cậu ta lên thị trấn làm gì?
Chắc chắn cậu ta đang giấu chúng tôi chuyện gì đó!
Nghĩ tới đây, tôi bèn trèo lên xe trở về nhà.
Về đến cửa nhà, nhìn khoảng sân tĩnh lặng, tôi cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, bèn đẩy cửa phòng ra.
Vừa mở cửa phòng, người tôi đã đờ đẫn.
Chú hai nằm trên sàn, chú đã chết tự bao giờ rồi, mặt đất và bờ tường vấy đầy máu của chú.
Trên cơ thể chú không có vết thương nào, có vẻ vết máu trên tường là do chú hai phun ra.
Trước khi tôi đi, chú hai cứ ho khùng khục, có vẻ như vì bệnh hiểm nghèo phát tác nên chú đã qua đời.
Tôi òa khóc, lao tới bên chú hai, gào khóc thảm thiết.
Khóc một lúc tôi mới phát hiện Đầu Vuốt Keo không hề có mặt trong phòng.
Trước khi tôi đi, Đầu Vuốt Keo vẫn ở trong nhà tôi, chú hai đã nhốt cả mình lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-va-xac/160070/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.