Chúng tôi bước những bước chân đầu tiên trên bãi cát buổi chiều sớm, những hạt cát mát rượi len lỏi vào từng kẽ tay rồi rơi xuống đất nhìn thật thích mắt. Đến gần hơn biển tôi có cảm giác một hương vị mát lành trong trẻo của buổi sáng sớm vẫn còn nguyên vẹn không một chút khói bụi. Một cảm giác thư thái dễ chịu ùa đến mà không một nơi nào có thể đem lại cho ta ngoài biển.
Biển xoáy động cùng làn gió thoang thoảng mùi măn mặn. Phía xa Thy đang cùng mấy đứa nhỏ khác xây lâu đài cát, vốn cô bé có khuôn mặt xinh xắn, nên việc quen hay tiếp xúc với người khác luôn dễ dàng. Nhìn mãi tôi bị đánh tỉnh bởi cái nắm tay của Bảo:
-Đi thôi.
-Uhm. Tôi gật đầu bước đi.
Cùng lúc phía sau tiếng nói ba anh vọng tới:
-Bảo?! Bảo?! lên đây bê mấy thùng bia cho mấy bác đi con.
Anh nhìn tôi, tôi nhìn thấy có chút hối hã trong mắt anh. Bậc một nụ cười tươi rồi chạy đi trước:
-Anh đi đi, em chờ ở dưới.
----------------------------------------------
Tiến đến chỗ Thy chơi, tôi cùng đùa với đám trẻ. Nãy ý muốn đùa, tôi thấy Bo đang xây lâu đài to lắm, chạy tới cố tình đập tay lên cái lâu đài:
-Ớ chết rồi giờ sao?
Mặt nó mếu máo, và rồi....
RUN:)))
nó rượt đuổi tôi một cách "phi thời gian". Hai đứa chạy dọc cả bờ biển rồi lại đùa giỡn, mãi đùa quên cả việc chờ Bảo tôi lại chạy về lại chỗ cũ, không may vấp phải chân khách trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-va-toi/2477056/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.