**********
Dịch: Đỗ
***
Rốt cuộc, cơn ác mộng lúc nửa đêm khiến Tiểu Hạ bị sốt.
Cô uống tạm mấy viên thuốc, kiên trì bám trụ ở văn phòng làm việc được nửa ngày vẫn không hạ sốt, đành phải xin nghỉ đi đến bệnh viện. Nhưng vật vã mãi đến tận buổi tối mà nhiệt độ vẫn không giảm, cuối cùng, cô bị bác sĩ giữ lại bệnh viện để theo dõi.
Tiểu Hạ không có người thân ở thành phố này, càng không muốn phiền hà đến bạn bè. Tuy nhiên, Vạn Lí hỏi thăm được tình hình của Tiểu Hạ, vì thế, đã không mời mà tới chăm sóc cho cô. Điều này khiến Tiểu Hạ vô cùng cảm động. Song, vì sốt cao đến mê man, nên cô chỉ chuyện trò vu vơ vài câu đã gửi hồn vào mộng.
Tiểu Hạ ngủ rất chập chờn. Cô luôn cảm thấy có người bỗng đẩy cô một cái khi cô sắp ngủ say, khiến cô có cảm giác mình sẽ rơi khỏi giường bệnh đến nơi. Cứ nửa mơ nửa tỉnh như vậy cho đến nửa đêm, Tiểu Hạ đột nhiên hoảng hốt choàng tỉnh, cảm thấy cổ họng khát khô như bị lửa thiêu đốt. Bấy giờ, Vạn Lí và bệnh nhân đang được theo dõi nằm ở giường bên cạnh và người nhà ở lại trông đều đã ngủ say như chết. Cô không muốn quấy rầy đến họ, bèn tự mình đi đến phòng uống nước ở cuối hành lang để lấy nước.
Hành lang cực kỳ yên ắng.
Hai dãy phòng ở hai bên tối đen như mực. Đừng nói là người bệnh, thậm chí y tá trực ban cũng không có một ai. Cả khu điều trị cấp cứu chẳng khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tru-ta/1747161/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.