Edit: huyentrangpcy
Theo như mắt thường nhìn thấy, dưới ánh đèn không có gì ngoài hai màu đỏ và trắng cả.
Xuyên suốt căn phòng, từ hành lang đến phòng khách, thảm, cầu thang, tủ sách, kệ trưng đồ quý và bàn trà, tất cả đều được điểm xuyến vô cùng đẹp mắt bằng hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng. Chúng đỏ như lửa, trắng như lông vũ, không chỉ diễm lệ đến chói mắt mà còn thanh cao đến tột cùng.
Hành lang dưới chân cô được xếp thành một hình trái tim bằng những đóa hoa hồng trắng và đỏ.
Dưới chân cô vẫn còn sót lại vài cánh hoa mỏng, trắng đỏ đan xen, vừa lộng lẫy lại vừa thuần khiết.
Không có cô gái nào lại không thích hoa, cũng không có cô gái nào lại không thích khung cảnh một biển hoa chỉ thuộc về riêng mình, và cũng không có cô gái nào lại không thích một người đàn ông, một người đàn ông cô ấy yêu sâu sắc mang đến cho cô ấy khung cảnh độc nhất vô nhị này.
Hai vai anh trầm xuống, đầu dựa vào cô, giọng nói trầm thấp dễ nghe: "Sinh nhật vui vẻ, bà Vân."
Lạc Trăn ngây người, mất một lúc mới tìm lại được giọng nói của mình: "... Làm tôi còn tưởng đây là một lời cầu hôn nữa chứ!"
Kết quả là người nào đó cũng đâu có quỳ xuống, nhẫn cầu hôn cũng không có, cứ thế cầu hôn mà cô còn ngu ngơ đồng ý, rồi bị lừa đi lãnh chứng.
Kết quả là lúc vừa mới nhìn thấy những bông hồng này, cô đã thật sự cho rằng... đây chắc chắn là do lương tâm của ông chồng nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-mat-tinh-quang-long-lay/246733/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.