Bên kia hồi lâu không có một tiếng động nào, Lạc Trăn không biết đã qua bao lâu, chỉ cảm thấy sự im lặng khiến người ta chua xót.
May mắn thay, vòng tay ấm áp này vẫn luôn bao bọc cô, khiến dũng khí của cô không phai nhạt.
"... Mẹ sẽ dành thời gian để trở về nước."
Thật lâu sau bên kia mới truyền đến một câu như vậy, Lạc Trăn sợ mình nghe nhầm, cũng may... Cũng may mẹ cô không phản đối, cơ mà, có thể làm bạn với một người đàn ông tốt như vậy, sao mẹ cô lại phản đối chứ?
Cho dù... Cô hoàn toàn không biết gì về anh ấy cả.
Ngập ngừng vài giây, giọng nữ thanh lịch cực kì từ tính tiếp tục vang lên: "Người đàn ông kia quả thực không tồi... Bây giờ mẹ rất bận, tất cả chờ khi trở về nước rồi nói, được chứ?"
"Được rồi, tạm biệt mẹ!" Ngừng một chút, Lạc Trăn nói thêm: "Đến lúc đó mẹ nói cho con thông tin chuyến bay, con sẽ đến đón."
"Mẹ biết rồi."
Cuộc gọi kết thúc, Lạc Trăn dường như ngã lên người Vân Phỉ Thời, Vân Phi Thời ôm người cười hỏi: "Làm sao vậy? Mẹ vợ không hài lòng với con rể hả?"
"Không thể nào!" Lạc Trăn ngửa cổ, bộ dạng kiêu ngạo lại đắc ý thật sự rất chọc người: "Chồng em đẹp trai, còn kiếm tiền, nấu cơm, đối xử với em vô cùng tốt, sao có thể không hài lòng chứ?"
Anh cúi đầu dựa vào trán cô, nét mặt đầy ý cười, trong con ngươi sâu thẳm có tia sáng đang chạy loạn: "Nói lại lần nữa."
Đôi mắt trong veo sáng ngời lay chuyển.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-mat-tinh-quang-long-lay/246732/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.