Một trận trời đất đảo lộn, anh đã nằm trên người cô tự bao giờ.
Giường anh khá cứng, cô khó chịu cựa quậy người.
Hứa Bác Diễn bật cười: “Không thì chúng ta ra sofa nhé.”
Triều Vũ lắc đầu, dướn người hôn lên môi anh. Lúc này anh còn có thể nghĩ đến chuyện khác, xem ra món quà này của cô chưa đủ hấp dẫn rồi.
Khi quần áo hai người dần được trút sạch, khi hai cơ thể chạm nhau, trái tim Triều Vũ đột nhiên đập thình thịch. Nửa người trên của cô tựa hẳn vào gối, còn anh thì chen người vào giữa hai chân cô.
Một đen một trắng, quả là sự đối lập mãnh liệt.
Hai thái dương Hứa Bác Diễn thấm đẫm mồ hôi, một tay anh chống xuống giường, tay kia thì ôm chặt bờ mông căng mịn của cô.”Sẽ hơi đau đấy.” anh khàn khàn nói.
Triều Vũ cắn răng ưm một tiếng.
Anh từ từ chen người vào giữa hai chân cô, từng chút từng chút thử thăm dò, mới đi vào một chút, liền nghe thấy tiếng hít sâu của cô.
Triều Vũ chau mày, trong lòng thầm mắng, đau chết mợ, chân của cô cũng run rẩy hết cả rồi.
Hứa Bác Diễn đau lòng không dám động đậy, “Em ổn không?”
Triều Vũ lắc đầu, “Đau lắm—— “
Hứa Bác Diễn hôn lên môi cô một cái, “Vậy em có muốn lấy lại quà về không?”
Triều Vũ vội vươn tay ôm chặt cổ anh, bình tĩnh nói : “Quà đã tặng rồi sao có thể lấy lại được” Cô nhếch người dính sát vào người anh.
“Đừng di chuyển.” anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-long-em/2339321/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.