Sáng sớm vừa đến văn phòng.
Ninh San hihi cười, nói: "Phóng viên Triều, hôm qua cậu mới được dạy giáo dục tư tưởng à? Còn biết viết status weibo nói tốt cho người ta nữa."
Triều Vũ lườm: "Mình chỉ nói sự thật thôi."
"Thật? Không hề dối lòng tí nào à?"
Triều Vũ kiên định gật đầu.
"Thế rõ ràng là đội bên Tần Vũ thắng, sao cậu lại đăng hình của đội về nhì, vậy là làm sao?"
Triều Vũ cười cười: "Mình chỉ là lấy công chuộc tội thôi mà."
Ninh San đè thấp giọng xuống: "Ồ, ra vậy."
Triều Vũ ừ một tiếng, đột nhiên nhíu mày: "Ninh San, mình có một vấn đề muốn hỏi ý kiến cậu, nếu đột nhiên có một người đàn ông cầm tay một người phụ nữ, cậu nói xem anh ta như vậy là có ý gì?"
"Một, anh ta dê già. Hai, là anh ta có ý với cậu."
"Không phải mình." Triều Vũ xua tay.
Ninh San nhìn chằm chằm: "Hứa Bác Diễn hôm qua cầm tay cậu à?"
Triều Vũ: "..."
"Sao không nói gì đi?"
Triều Vũ đành phải tường tận thuật lại mọi chuyện cho Ninh San, cô nghe xong liền nghiêm túc phân tích: "Hứa Bác Diễn vốn dĩ đã quen giúp đỡ người khác, mình nghĩ cái hành động anh ấy nắm tay cậu này, nó chỉ là một hành động trong tiềm thức thôi, hiểu không?"
Triều Vũ thở dài thườn thượt, lẩm bẩm một mình: "Ồ, hiểu." Là cô nghĩ nhiều rồi.
Ninh San vỗ vỗ vai cô: "Nếu như cậu có ý gì với anh ấy, thì chủ động đi."
Triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-long-em/2339227/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.