Edit: Lạc Thần
Tuyết lớn phủ kín đường, huyện Lộc Sơn xoay quanh trên đường lớn, dòng xe cộ xếp hàng giống như rồng rắn, lấy tốc độ cực kỳ chậm chạp chậm rãi nhúc nhích về phía trước. Xe của Chu Hiểm cách hai ba chiếc xe con nối tiếp chiếc Audi màu đen của Khổng Ngọc Ngôn, đội xe đi theo gần như ngừng bất động, chậm rãi xuất phát về phía đỉnh núi.
Sau nửa tiếng đồng hồ, dòng xe cộ cuối cùng cũng thưa thớt, càng hướng lên trên xe đi càng ít, sau khi vượt qua mấy vòng tiến vào khu rừng, rốt cuộc chỉ còn lại có xe Khổng Ngọc Ngôn và Chu Hiểm. Chu Hiểm không dám theo quá gấp, xe bảo trì nhất định cách xa xa đi theo đằng sau Khổng Ngọc Ngôn. Một tay Hứa Dương nắm đĩa CD, một tay cầm điện thoại di động, thân thể thẳng tắp nhìn chằm chằm phía trước. Chờ một lúc, điện thoại di động đột nhiên chấn động, cậu nhìn màn hình một chút, chán nản nói: "Lại tới nữa."
Cậu cắn cắn môi, kết nối điện thoại, ấn loa ngoài, giọng nói cấp bách vang lên: "Anh Hiểm, xe chúng ta bị chặn, không theo kịp!"
Chu Hiểm nhíu mày lại, nói "Đã biết".
Hứa Dương tắt điện thoại, nhìn về phía Chu Hiểm: "Anh Hiểm, bây giờ nên làm gì? hai chúng ta lái lên tới, cho dù tìm được chị em, cũng không thể làm gì được."
Vốn là sáng nay bọn họ an bài hai mươi mấy chiếc xe, tại mỗi cái giao lộ chờ lệnh, căn cứ lộ tuyến lái xe của Khổng Ngọc Ngôn, điều chỉnh cơ động, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu/2327694/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.