Du Dao chơi game đến nửa đêm, sáng hôm sau lại dậy từ rất sớm.
Giang Trọng Lâm đang hâm nóng sữa đậu nành, thấy cô xuống lầu thì ngạc nhiên hỏi: “Sao dậy sớm thế em, khó ngủ hả?”
Du Dao đáp không có vấn đề gì, vào bếp phụ anh hấp bánh bao.
Ăn sáng xong, nhận được một cuộc điện thoại, Giang Trọng Lâm bèn vào phòng làm việc. Ngoài phòng khách, Du Dao cầm thiết bị đầu cuối vừa xem tin tức vừa thực hiện video call với Dương Quân. Cô bạn ở đầu kia đang khoe gương mặt bụ bẫm của đứa cháu trai ba tuổi.
Du Dao ngắm nghía bé con: “Đáng yêu thật đấy.”
Hai người tán gẫu được vài câu thì Dương Quân phải ra ngoài. Du Dao treo máy, đứng dậy đi rót nước uống. Lướt qua phòng làm việc, thấy cửa không khóa, cô thò đầu vào trong.
Giang Trọng Lâm đang viết gì đó trên màn hình mở rộng. Hiện nay có rất nhiều cách thức nhập dữ liệu vào các thiết bị điện tử, gõ chữ hay giọng nói đều tiện và mau, nhưng Giang Trọng Lâm lại thích phương thức viết tay. Khác với ngày trước, cách nhập dữ liệu này giúp giữ nguyên nét chữ, chẳng khác nào một văn bản.
Chữ viết bằng bút máy của Giang Trọng Lâm rất đẹp. Năm ấy anh từng nghiêm túc viết cho cô một bức thư tình với những con chữ xinh xinh. Bức thư được cô đặt dưới giấy đăng ký kết hôn cùng một số giấy tờ chứng nhận khác, không biết bây giờ có còn ở đó hay không.
Cảm nhận được ánh mắt của Du Dao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-nay-da-bac-dau/3572071/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.