Bình An nói với mẹ mình và muốn uống nước ngọt cho nên đã chạy lại quán cà phê mua nước, mua xong thì liền về cửa hàng của Hải Ninh ...
" Con đi sao lâu thế. "
"Quán nước hôm nay hơi đông cho nên con đi hơi lâu ."
"Ừm ,con vào trong ngồi đi ,ở đây hơi nắng ."
"Dạ ."
Vào những ngày thứ 7 và chủ nhật thì Bình An không có đi học, cho nên sẽ ra cửa hàng cùng với mẹ của mình.
" Hải Ninh lấy cho tôi 2 cái bánh dâu tây đi .".
" Vâng."
"Của anh đây '"
"Ừm cám ơn, tôi gửi tiền .".
" Sao lại không lấy tiền chứ ,cô bán đâu có lời bao nhiêu đâu.'
" Anh đã giúp đỡ cho mẹ con tôi rất là nhiều rồi, tôi mang ơn anh còn không hết nữa ,cứ xem như tôi tặng cho bé
Son đi ."
" Ừm vậy cũng được '"
"Buổi chiều cô rảnh không tôi tính mời cô đi ăn lẩu ,bé Son cứ nhắc cô miết ."
"Vậy à ."
" Mẹ ơi đi đi ,con muốn ăn lẩu ."
"Được rồi, vậy thì chiều chúng ta sẽ đi ."
" Vậy cô đồng ý rồi đó nha.."
"Ừm ". .Hải Ninh liền gật đầu .
Sau đó thì Dương Đồng cũng ra về ,Dương Đồng là 1 người cha đơn thân anh sống 1 mình và tự tay nuôi con gái .
Mẹ của Dương Son không chịu được cuộc sống nghèo khó cho nên cũng đã bỏ đi rồi,qua mấy năm đi làm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3738928/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.