Đến tối, Minh Khải dẫn cả nhà đi ăn tối tại nhà hàng nổi tiếng ven bờ biển, cộng thêm một vị khách không mời cũng đến.
- Ủa? Chú Mạnh Hoàng, chú vẫn chưa về sao? - Leonard chạy lại hỏi.
Mạnh Hoàng cúi người xuống, bế bổng cậu nhóc lên.
- Sao? Muốn chú đi đến thế sao?
Suzy vừa gặm càng cua, hai mắt chớp chớp nhìn anh trai ngồi trên cổ Mạnh Hoàng, trong lòng cũng sinh cảm giác mong muốn. Suzy đi đến, hai tay giơ ra đòi bế, mồm vẫn chậm cái càng cua to tướngd dãn bóc vỏ.
- Suzy, em cũng muốn bế sao? Chú Mạnh Hoàng, chú bế Suzy lên đi.
Mạnh Hoàng liền nghe theo, một tay bế bổng Suzy lên, khiến cô bé thích thú mà kêu lên một tiếng, ôm chặt lấy người Mạnh Hoàng. Nhưng ở phía bàn ăn, Tony đã sớm chọc dĩa chuẩn bị làm cái đĩa vỡ đôi, hai mắt mở to nhìn cảnh tượng phía trước, một lớn hai nhỏ, hết sức vui vẻ nô đùa.
Cô ho một tiếng, gảy tay Minh Khải chỉ về Tony. Anh liền hiểu ra, vỗ nhẹ vai Tony.
- Em cũng muốn hả?"
- Muốn gì chứ? Em chỉ đang lơ đễnh thôi.
- Ồ, hoá ra là lơ đễnh. Suzy, Leonard, hai đứa qua đây ăn nốt đi nào.
Cả hai đứa nghe theo, trượt từ người Mạnh Hoàng xuống, hí hửng đi tới bàn ăn xử lí đĩa của mình.
- Suzy, ăn cái đó cứng lắm, để anh trai đổi cho em miếng này ngon hơn nè.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-thich-chinh-la-em-2/3222707/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.