Sáng hôm sau... - Mẹ à, mẹ ơi dậy đi. - Một giọng nói ngọt như mật vang lên.
- Ưm..
- Mẹ ơi dậy đi. - Dáng người bé nhỏ ngồi trên giường vẫn không bỏ cuộc, ra sức lay lay cô dậy.
- Ưm..
Cô từ từ mở mắt, cũng vừa lúc nhìn thấy một khuôn mặt hồn thiên như thiên sứ đang chăm chú nhìn mình
- Mẹ à, bà bảo con gọi mẹ dậy.
- Suzy à, anh con đâu? - Cô nửa tỉnh nửa mơ dựa người vào thành giường.
- Anh ý ở dưới nhà với baba và bà á. Mẹ này, baba bảo mẹ dậy còn chuẩn bị đi học nữa.
- Được rồi, mẹ dậy - Cô xoa xoa cái đầu nhỏ nhắn của Suzy.
- Mẹ đi học về sớm nhé. Baba nói là tối sẽ đưa mình đi chơi.
- Ừm. Suzy à, lại đây.
Cô vẫy vẫy con bé lại. Suzy ngoan ngoan nghe theo lời cô, tiến đến gần. Cô dang tay ra ôm con bé vào lòng, con bé cũng không hề giãy dụa, cũng ôm lại cô. Đúng như mẹ cô từng nói, lúc có con rồi mới biết mình yêu nó tới nhường nào, có thể hi sinh vì nó. Có phải cái cảm giác này không? Thật là ấm áp..
- Suzy à, mỗi ngày mẹ sẽ ôm con như thế này, được không?
- Dạ.
- Con xem, nếu con khoẻ lại rồi con có muốn đi học không? Mẹ sẽ cho hai anh em con cùng đi học.
- Mẹ nói thật chứ? Nhưng mà nếu nhỡ con bị bắt nạt sao?
- Bé ngốc, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-thich-chinh-la-em-2/3222695/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.