Vừa vào đến nhà, có một ngọn gió lao ngay tới, ôm chặt lấy anh - Tiểu tử kia, sao bây giờ mới đến đây thăm 2 ông bà này hả?
- Mẹ kính yêu, người hãy trách baba con ấy, ai bảo baba con giao cho con gánh vác công ty, khiến dạo này thời gian ở bên cạnh vợ con còn ít đi nói gì đến ở cạnh mẹ.
- Con trai, sao lại nói xấu ta thế? Ta đau lòng đấy. - Trịnh Nhật Nam ung dung sải bước đi tới.
Mặc dù đã có tuổi, dường như nhan sắc của hai vợ chồng đều không phai nhoà, khiến cho ai nấy đều ghen tị
- Con dâu à, con hãy dạy dỗ thằng bé cho tốt, tiểu tử này nó chỉ nghe theo con thôi.
Bị "bố chồng" nói như vậy, mặt cô lại chốc đỏ như quả cà chua. Meo! Tiểu bạch chạy vào nhà, quấn chặt lấy cô, đã thế còn giơ nanh vuốt ra trước mặt anh nữa chứ!
- Tiểu bạch có vẻ rất thích con nhỉ? Con đem nó về nhà nuôi đi.
- Không bao giờ! - Cô chưa kịp nói gì, anh đã từ chối thẳng thừng
- Tại sao chứ? Tiểu bạch rất dễ thương mà. - Cô cúi người xuống ôm tiểu bạch lên.
Nhìn con mèo đó rúc hết chỗ nọ chỗ kia trên người cô, lửa giận trong lòng anh như bùng cháy kịch liệt. Định giơ tay ra ném con mèo đó đi lại bị nó cào cho một cái. Trên tay anh xuất hiện một vết xước dài đang chảy máu cho tiểu bạch ban tặng
- Con mèo chết tiệt kia!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-thich-chinh-la-em-2/3222693/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.