Vì sao lại thích?
Trương Phong Hòa vừa hỏi ra miệng đã bị cô y tá đến đổi thuốc cắt ngang. Đổi thuốc xong, Phùng Dã nhớ ra hình như Trương Phong Hòa có nói gì với hắn, vội hỏi: "Lúc nãy em vừa hỏi gì vậy?"
"Không có gì." Trương Phong Hòa lắc đầu.
Cậu cảm thấy có lẽ đầu óc mình không tỉnh táo nên mới có thể hỏi vấn đề như vậy, may mà Phùng Dã cũng không nghe thấy.
Phùng Dã nhìn Trương Phong Hòa cúi mặt, chẳng hiểu sao tuy hai người đang ở rất gần nhau, Phùng Dã vẫn cảm nhận được sự xa cách của cậu.
Truyền dịch xong, Phùng Dã lại đưa Trương Phong Hòa về nhà. Chuyện xảy ra cả ngày hôm đó, Trương Phong Hòa đều nhìn thấy hết cả. Cậu cảm thấy như vậy là làm phiền Phùng Dã, lòng ái ngại, liền cảm ơn hắn rối rít.
Phùng Dã bất đắc dĩ nói: "Sao em lại khách sáo với anh như vậy?"
Trong nháy mắt, Trương Phong Hòa im lặng.
"Nếu muốn cảm ơn như vậy, chẳng bằng mời anh ăn bữa cơm." Phùng Dã cười, xoa xoa mái tóc mềm mại của Trương Phong Hòa, "Vậy anh về trước, có chuyện gì cứ gọi anh, anh ở ngay bên cạnh."
Dứt lời, Phùng Dã cũng không ăn vạ ở chỗ Trương Phong Hòa không đi mà thật sự dứt khoát quay về.
Trương Phong Hòa đóng cửa phòng, tâm trạng bởi vì bệnh mà không tốt, uống thuốc xong thì đi ngủ sớm.
Mà Phùng Dã ở sát vách lại chậm chạp không ngủ, nghĩ đến Trương Phong Hòa hay sinh bệnh, Phùng Dã định tự mình nấu ít thức ăn bồi bổ thân thể cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-theo-duoi-bay-nam-da-yeu-nguoi-khac-roi/1500233/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.