Tôi thấy chết không sờn ngồi xuống chỗ bên cạnh cậu ấy, nhắm mắt lại, chậm rãi hít sâu, "Cá Lớn nói với cậu à?"
Bởi vì chị em trong ký túc xá đều không đọc tiểu thuyết, vậy nên tôi cũng không để ở trong lòng, hơn nữa quan hệ giữa tôi và Cá Lớn không tệ nên đôi khi bị người ta cà khịa sẽ dùng acc clone để chửi lại cùng cô ấy.
So với tôi đang đứng ngồi không yên, Dư Thanh Dã lại bình tĩnh hơn nhiều, thản nhiên bắt chéo hai chân, khuỷu tay đặt trên đầu gối, tầm mắt đảo quanh khuôn mặt tôi.
"Đúng vậy, may mắn là em đã đọc được một vài tác phẩm kinh điển của cô Đản Đản." Cậu ấy chậm rãi cong môi một cách đầy tinh nghịch, "Giọng văn hay thật đấy."
Tôi che mặt lại, khó khăn nói: "Mấy quyển là... mấy quyển nào?"
Cầu trời cầu phật đừng là mấy quyển truyện H đó!
"Để em nhớ lại đã..."
Dư Thanh Dã càng dựa gần vào người tôi hơn, hương trà mát lạnh hòa quyện với hơi nước ẩm ướt xộc vào mũi, chậm rãi khuếch tán.
May mà có tiếng mưa ồn ào che đi tiếng tim đập thình thịch của tôi.
"Cậu đọc 'Tình nhân bí mật của X thiếu gia' chưa?"
Thấy cậu ấy cố tình câu giờ, tôi đành dùng phương pháp loại trừ.
"..." Ánh mắt Dư Thanh Dã sững lại một lát, "Đọc... rồi..."
Cậu ấy thật sự không biết nói dối, đôi lông mày hơi nhíu lại để lộ vẻ khó hiểu.
May quá, vẻ mặt này tức là vẫn chưa đọc.
Bởi vì, tôi căn bản không viết quyển này, ha ha.
Tôi thở phào, thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-tham-men/1075458/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.