Thái Nhãn Hoàng dẫn quân lên núi Liêu. Chàng huy động quân ráo riết xây thành đắp lũy. Chàng canh cánh nỗi lo về quân giặc, về chiến lũy và cả về 1 người con gái mà chàng luôn yêu.Bỗng có tiếng của 1 viên thám quân:
-Thái tướng quân, Đồng Chùy có tối hậu thư rằng hắn sẽ xuất quân sớm hơn 2 ngày, đòi tướng quân trao cho quân Viên núi Liêu.
-Sao có thể vậy được, theo mật thám triều đình thông báo 2 ngày trước thì phải 3 ngày nữa Đồng Chùy mới đến chân núi chứ.
-Nhưng...nguồn tin này tôi cam đoan là chính xác.
-Ngươi có biết mật thám triều đình là ai phái đi không?
-Là thượng thư bộ binh phụ trách phần dò la tin tức.
"Hừm...Hoắc Gia Khâm là bằng hữu của cha Thẩm Vu Ngọc. Có lẽ cha hắn đã cấu kết với ông ta nhằm khủng hoảng tâm lý ta. Được rồi...."-Thái Nhãn Hoàng nghĩ.
Thái tướng quân quay về phía quân binh đang dựng trại:
-Nội trong 1 canh giờ nữa, trại lính phải hoàn tất. Trại nào còn dang dở, trại chủ sẽ bị chém, không tha!
Trong quân doanh có vài tiếng xì xào. Viên thám quân ngạc nhiên, quay lại nhìn tướng quân:
-Liệu có nhanh được thế không?
-Không nhanh cũng phải nhanh.
"Chưa bao giờ thấy Thái Nhãn Hoàng mất bình tĩnh đến vậy. Hắn là người đã nói là làm. Nhưng.... nếu vậy thì khả năng làm xong sẽ rất thấp. Chém đầu nhiều trại chủ thế thì sẽ vừa hao hụt quân số, vừa tổn hại lòng quân. Mà...có thể thượng thư bộ binh cấu kết với cha Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tu-qua-khu/2192221/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.