Yên tâm đi, rất nhanh thôi, kẻ đó sẽ sa lưới.
Cảnh tượng trước mắt khiến người hoảng sợ, chí ít thì, Trần Du đã thảng thốt kêu lên thành tiếng.
Cô gái đó quay đầu lại.
Chút ánh sáng le lói dưới hầm sâu rọi sáng khuôn mặt cô ta.
Không biết là do chiếc áo dài trên người màu trắng toát hay vì mái tóc quá đen, sắc mặt cô ta càng trắng bệch, tựa như ánh trăng lách ra khỏi mây đen. Nhưng khi tỉ mỉ quan sát cô gái này thì lại phát hiện cô ta rất xinh đẹp. Đôi mày như rặng núi, ánh mắt như sao xa, đôi môi tuy rằng cố tình bôi vẽ cho trắng nhợt ra nhưng đường nét lại đâu ra đấy.
Chỉ có điều, trong ánh mắt cô ta tràn đầy ý thù địch, thậm chí là đằng đằng sát khí.
Thai Quốc Cường đang ra sức vẫy vùng ở trên đỉnh đầu. Đường đường là Chủ tịch Hội đồng quản trị của Trường Thịnh, bây giờ lại như con cá mặn bị người ta treo lơ lửng lên cao, không cần nói cũng biết là thảm hại cỡ nào. Hạ Trú không buồn suy nghĩ, khẩn trương lao tới trước. Cô gái kia thấy vậy tức tốc lùi về sau, nhanh nhẹn né tránh thân thủ của Hạ Trú.
Dải lụa hơi lỏng ra đôi chút, cơ thể Thai Quốc Cường đung đưa. Sự giải thoát bất ngờ khiến ông ta tạm thời thoi thóp thở được trong giây lát. Ông ta kêu to: “Pháp sư, pháp…”
Nhưng rồi dải lụa lại đột ngột bị siết chặt.
Hạ Trú nhìn lại, quả nhiên là một cô gái có võ, một lần nữa tiến công nắm lấy dải lụa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tri-mang/810999/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.