Chuyển ngữ: Khu rừng đom đóm
Khương Dao ném thẳng vào thùng rác.
Hừ.
Thu dọn hành lý xong, trước khi ra cửa cô khựng lại mấy phút, gọi điện cho Đông Phù: “Tôi hỏi anh một chuyện.”
“Cô hỏi đi.”
“Ném hoa Thần tặng có gọi là bất kính không?”
“Không.”
“Ok, tạm biệt.” Khương Dao vui vẻ bước ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên Khương Dao đến Ý, kết hợp giữa việc công và việc tư, cô đã dành ra hơn một nửa thời gian để đi chơi.
Người phụ trách buổi triển lãm tranh của cô là một anh chàng điển trai đúng chuẩn người Ý, khôi ngô, nhiệt tình, giản dị và còn có chút hài hước, đáng yêu. Anh chàng điển trai này tên là Matteo, mỗi lần gặp nhau anh sẽ tặng cô một đóa hoa ngoại trừ hoa hồng rồi nói: “Cầu chúa phù hộ cho cô.”
Tim Khương Dao run rẩy mỗi khi nhận quà từ anh ta. Tặng thì tặng đi, lại còn “chúa sẽ phù hộ”, làm cô sợ chết khiếp.
Sau khi hai người trở nên thân quen hơn, Khương Dao hỏi: “Tôi có thể hỏi anh một câu được không, anh theo đạo gì vậy?”
“Kito giáo.” Matteo nói: “Mặc dù đa phần người Ý đều theo đạo Thiên Chúa.”
“Ồ vậy à.” Khương Dao cẩn thận hỏi tiếp: “Thần của các anh đã giáng trần chưa?”
Matteo khẽ cười nhìn cô: “Chúa luôn ở đây.”
“Anh từng thấy chúa chưa?” Khương Dao dè dặt hỏi.
“Tất nhiên là thấy rồi.” Matteo làm dấu thánh giá trước ngực: “Tôi thường nhận được sự chỉ dẫn của chúa.”
“Tôi hỏi thật đó, không phải là về mặt tâm linh, mà là một vị thần chân thực.”
Matteo nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-than-bi/1711010/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.