Chuyển ngữ: Khu rừng đom đóm
Sau khi cúp máy và tạm biệt với chủ quán xong, Khương Dao ngồi thẫn thờ trong phòng làm việc.
Nếu bảo cô mất trí nhớ thì quá vô lý, nhất định đã có chuyện gì đó xảy ra mà cô không hề hay biết.
Hộp cơm…
Theo lời của Tiểu Trương thì chuyện này có hai phiên bản khác nhau. Một là của Tiểu Trương, ngày hôm đó cậu ấy giao hộp cơm tới cho cô, cô mặc bộ đồ ngủ Doraemon xuống tầng lấy, thậm chí còn khen kiểu đầu mới của cậu ấy. Phiên bản còn lại là của Khương Dao – cô không nhận đồ cũng như không hề nói chuyện với Tiểu Trương.
Nhưng bây giờ, hai dòng ký ức này lại hoàn toàn xa lạ với cô.
Khương Dao tựa vào ghế sô pha, đôi mắt nhắm nghiền lại. Chỉ là ký ức về nhận đồ ăn ngoài thôi, có gì đặc biệt mà phải xóa?
Nếu là xảy ra tranh chấp về việc đó, vậy thì tại sao lại xóa ký ức của cô?
Khương Dao vẫn rất tin tưởng bản thân, cô sẽ không vô duyên vô cớ cãi nhau với ông chủ Chu về chuyện có giao cơm không. Nhất định trong cơm có vấn đề, và hẳn cô cũng biết chuyện gì đó.
Cô suy nghĩ mãi, lại nhấc máy gọi cho Tiểu Trương dò hỏi: “Tôi thật sự gọi cho các cậu chỉ vì không giao cơm đến thôi sao? Không hỏi chuyện gì kỳ lạ nữa hả?”
Tiểu Trương suy nghĩ một lúc rồi nói: “Không giống gọi điện thoại vì chuyện cơm hộp lắm…” Vì Khương Dao gọi tới và nói với Tiểu Trương là chưa gặp cậu ta bao giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-than-bi/1711009/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.