Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trong phòng chỉ còn lại hai người, Lâm Quân Dao liền cảm thấy ngột ngạt không thôi.
Trương Đình liếc hộp thuốc trên bàn, cô biết ý, liền đi đến thay thuốc cho hắn.
Trương Đình ngồi thẳng, để cô tháo rỡ từng lớp vải băng trên người.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cô vừa nhìn thấy những vết thương kia, sóng lòng liên xao động, người đàn ông này, rốt cuộc là đã bị tổng cộng bốc nhiều vết thương, chi chít trên người như vậy, đến một đoạn lành lặn cũng không có.
Tay cô run run, chạm vào miệng vết thương còn lờ mờ dính máu, lồng ngực Trương Đình lên xuống mạnh mẽ, từng múi thịt săn chắc trên người, đều cực kỳ rõ ràng.
“Làm đi
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cô khẽ gật đầu, nuốt nước bọt, bắt đầu lấy thuốc bột đắp lên.
“Những vết sẹo này .”là từ bốo giờ?"
Trương Đình nhìn chòm đầu đang không ngừng lay động của cô, nhẹ nhàng đáp:
"Từ lâu rồi .”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cô chạm lên một vết sẹo dài lớn eo hắn, cổ mường tượng ra một khung cảnh máu me kinh khủng, vết sẹo này lớn như thế, không chừng lúc đó, hắn cũng phải trải qua sinh tử.
Nhưng mà năm xưa, nhưng khi gặp nhà cô, hắn đều xuất hiện với một diện mạo đường hoàng nhất.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Xem ra, cô thật sự không hiểu hắn.
Trương Đình nắm tay cô, khẽ chấn an:
“Đều qua hết rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700782/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.