“Luke, chúng ta bị tập kích .”
Luke mở mắt, đôi mắt hằn vệt máu hoang dã, lát sau, hắn cũng nhảy xuống xe, xông vào tham chiến.
Đám người xung quanh Lâm Quân Dao rút dần, nhưng người ngồi cạnh cô vẫn ở đó.
Trong đầu cô có ý chạy thoát, nhưng cánh tay vừa nâng liền đau nhói vang lên tiếng xương gãy.
“Cô ngồi im đi, nếu không thì chỉ có bản thân mình đau thôi .”
” Bên cạnh cô vang lên giọng nói, Lâm Quân Dao há miệng, nhưng dù làm thế nào, cô cũng không cất nổi lên lời.
Cổ họng cô đã bỏng rát, đau đớn đến tê dại.
Bên ngoài súng đạn như mưa, tiếng lưỡi dao sắc bén và chạm không ngừng, tiếng da thịt xô vào nhau huỳnh huỵch, còn cả mùi máu tanh tưởi, ngày một nồng đậm.
"Không xong rồi,bọn chúng đến càng đông rồi, Luke, chúng ta phải rút thôi .”
“Khốn kiếp .”
“Luke, chúng ta không thể để lộ thân phận ở đây .”
Luke gầm lên một tiếng, tên thuộc hạ kia liền hạ lệnh thu người.
Đảm người hộ vệ cho Luke rời đi, Lâm Quân Dao cũng bị kéo theo.
Đoàng! Đoàng!!! “Bỏ cô ta lại .”
Người phụ nữ đỡ Lâm Quân Dao bị bắn, nhưng trước sau vẫn một mực kéo theo Lâm Quân Dao không buông.
“Không được thả cô ta ra .”
”Luke gầm lên.
Lâm Quân Dao chính là vụ khí tốt nhất để ép hai người kia nói ra tung tích của chìa khóa, nếu thả cô ta ra, sau này sẽ không còn cơ hội nào nữa rồi.
Hai thế lực không ngừng đuổi riết nhau, Luke cùng người lần vào rừng, địa hình gồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700752/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.