Khúc Vận Lâm Quân Dao vì lo lằng cho khúc Vận mà quay lại ngôi nhà kia, vừa đi đến gần đó, cô đã nghe thấy tiếng đánh nhau vang lên, Trong đảm hỗn loạn kia, cô nhìn thấy khuôn mặt của kẻ ngày trước từng chĩa súng vào đầu mình.
Ngày hôm đó, hần như sát thần, chỉ chực chờ nổ súng.
Là Trương Đình trong phút chốc đã cửu cô.
Khúc Vận đánh đã mệt là, quần áo trên người đã xộc xệch xiêu vẹo, vừa nghe thấy tiếng gọi, cô gần như là chạy theo người kia.
Viêm Thần nhìn cô trèo tường chạy mất, mắt liền tối sâm:
“ Khốn kiếp thật ' Đuổi theo .”
Khúc Vận vượt tường chạy đến chỗ Lâm Quân Dao, hai người chạy thêm một đoạn, thể lực của Lâm Quân Dạo vốn không bằng mấy tên côn đồ kia, Khúc Vận thì sớm đã yếu sức, không lâu sau đã nghe thấy tiếng người đuổi theo ở đằng sau.
“Dạo, cô đừng hại chết tôi đấy .”
Lâm Quân Dao nghiến rằng:
“ Cô mà chết thì tôi cũng chết đấy .”
Làm Quân Dao chạy xuyên qua một con hẻm nhỏ, rồi lại rẽ thêm một đoạn nữa.
Két!!! “Các người đi không có mắt hả .”
Quân Dao?"
Lâm Quân Dao và Khúc Vận đồng thời lao ra, xe của Lương Lan phanh gấp, tiếng kêu cực kỳ chói tai.
Cô không để ý được nhiều, mở cửa nhìn Khúc Vận:
“Lên xe “Dao, có chuyện gì thế? Đây là ai?"
Lâm Quân Dao nhìn đám người đằng sau đã đuổi đến, vội hét lớn:
“ Lái xe mau ... Lương Lan bị Lâm Quân Dao dọa cho hoảng sợ, vội vàng gạt cần phỏng đi.
Viêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700732/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.