Lâm Quân Dao nghỉ đông dài, trong khoảng thời gian này, cô thường đến chỗ của Phí Dạ Đông.
Chân phải của hắn được chẩn đoán rằng không thể hoạt động được nữa, cánh tay phải tuy có bị nhẹ hơn, nhưng về sau cũng ảnh hưởng đến hoạt động sinh hoạt.
Những vết thương khác trên người hắn theo thời gian cũng dần kết vảy trở lành, cô cùng Khúc Vận thay phiên nhau chăm sóc, tính khí của hắn vẫn khó chịu, nhưng cũng không quá đáng như trước nữa.
Thời gian này, cô cũng nói chuyện nhiều hơn với Khúc Vận, theo như đánh giá của mình, Khúc Vận là một người cực kỳ bí ẩn, nhưng cô gái này đánh nhau rất giỏi, bình thường lơ ngơ cũng thôi đi, nhưng đến lúc có người chọc vào, liền như biến thành một con hổ cái vậy.
Khúc Vận nói chuyện với cô nhiều hơn, nhưng tuyệt nhiên không nhắc đến quá khứ hay bất kỳ chuyện gì trước kia.
“ Cô lại trốn đến nữa hả?"
Khúc Vận vừa dậy, cô ngủ ở phòng bên cạnh, ngay bên cạnh cửa cổng, khi Lâm Quân Dao đến mở cửa, cô đã dậy luôn rồi.
Khúc Vận mặc một cái váy suông dài, đầu tóc bù rù, ngáp một cái rõ to.
Lâm Quân Dao cười gượng:
" Cũng không phải trốn, cô nói làm như tôi vụng trộm không bằng ấy!"
Khúc Vận quan sát cô một lượt, xì nhạt một cái.
“ Hôm nay cô mua gì thế?"
' Có bánh quẩy cô thích, được không?"
Khúc Vận đang mơ hồ, nghe cô nói đến bánh quẩy, liền tỉnh táo ngay:
“ Được, được chứ, mau vào đi, đứng ở đó làm gì thế!"
Lâm Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700731/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.