Hồng Đào dường như sắp phát điên tới nơi rồi. Nhưng phía góc tủ, tiếng khóc của Hữu Tâm oà lên lớn hơn đã đánh gãy tâm trí cô. Xoay qua nhìn, cô thấy con trai mình đang nằm lăn lóc trên sàn, mặt đỏ bừng như sốt, nước mắt giàn giụa đầy chua xót. Mặt thằng bé còn hằn lại vết gì đó như dấu tay. Hồng Đào dang tay ôm lấy con trai, môi mím chặt, biểu cảm đầy xót xa. Cô đưa tay lên vuốt lấy lưng thằng bé, dỗ dành. Song lại quay sang Anh Đông.
Giờ cô mới để ý, trên tay hắn ta đang cầm con gấu bông mà Cẩm Tú đã tặng cho Hữu Tâm. Đầu con gấu đã bị xé toạc ra, cũng không hiểu là vì lí do gì. Nhưng cô bây giờ thực sự rất tức giận, cô buông tay ra, đứng lên, trừng mắt hỏi hắn ta:
- ANH LÀM GÌ CON VẬY HẢ?
- Con điếm, mày lớn tiếng với ai hả? MÀY NGHĨ CÓ MÌNH MÀY CÓ THỂ LA LÊN HẢ? - Biểu cảm hắn đã dần trở nên méo mó.
Thằng bé đứng một góc, thấy hai người lớn tiếng dữ quá, nó hoảng lên, khóc ầm. Âm thanh hỗn tạp kì thực khiến con người ta khó chịu, không nhịn được nữa, Anh Đông đẩy Hồng Đào sang một bên rồi vả một cú trời giáng vào mặt Hữu Tâm. Hồng Đào trợn tròn mắt, càng thấy căm phẫn hơn. Cô quát lớn, rồi lao vào đẩy anh ra. Sức cô vốn chẳng ăn thua, thế thằng bé càng sợ, nó khóc dữ hơn. Anh Đông kẹt lại phía giữa, lúc này hắn như phát điên. Hắn ta nắm chặt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-song-mai-tuoi-hai-muoi-tam/2941894/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.