Có lẽ cả anh bây giờ cũng không muốn tin rằng một người đã từng nói ra những lời yêu thương, tôn trọng vậy mà giờ đây lại thay đổi nhiều đến thế. Anh cắn chặt môi, cuối cùng cũng chịu đáp lại:
- Đây là cái gọi là "mẹ sẽ tôn trọng quyền riêng tư của con" sao?
Dứt lời, chỉ thấy anh nghẹn ngào đưa mắt nhìn xuống nền nhà. Mặt mẹ anh khi này tối sầm lại, biểu cảm trở nên méo mó đến cực độ. Bà không la hét nữa mà dùng hết thảy phần sức đó để đánh anh. Vết đánh chồng lên nhau, rách thịt, chảy máu. Cả cơ thể ấy khi này chỉ thấy hằn chằng chịt vết roi. Cả đầu chổi cũng không chịu nổi nữa mà tơi ra, mẹ anh khi này mới hạ hỏa mà quay lưng đi.
Trong căn phòng đã bị mẹ anh quậy nát, hình dáng anh nằm dài một xó lại chẳng khác gì xác chết khi ấy. Cả người Ngọc Minh lúc này đau nhức không cựa nổi, mắt cá chân cũng đã sưng đến chừng mất hết cảm giác. Chưa bao giờ anh cảm thấy căm ghét số phận như lúc này, vì chính bản thân lại chẳng cho phép mình ghét bỏ người phụ nữ ấy.
Anh ngã ngửa người ra, ánh nhìn hướng lên phía trần nhà, không còn nổi nửa tia sức sống. Thậm chí anh còn chẳng thể đếm nổi số lần mình bị đánh. Sờ vào lòng ngực, nhịp tim kia vẫn không ngừng chạy loạn. Thân thể mềm yếu của con người vẫn là bị ràng buộc bởi sức chịu đựng. Cứ nằm lặng thêm một lúc, cơ thể cũng vì kiệt quệ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-song-mai-tuoi-hai-muoi-tam/2941877/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.