Lại Ngọc Lan vừa đi ra khỏi
phòng bar, đột nhiên nhìn thấy một
đoàn người xuất hiện.
Cô sâu kín nhìn đám người đó
một lúc lâu, hơi tỉnh thần, tâm trạng
thoải mái một cách khó hiểu, khóe
miệng không nhịn được cong lên,
ngẩng đầu nhìn, là bậc thầy mà mình
vẫn thật sùng bái, Laurence! Ông ấy
vẫn là một bậc thầy rượu đỏ mà cô
cực kỳ khát vọng được đến gần ở
trong cuộc đời.
Trong lòng không khỏi sôi trào.
Hai mắt cô ươn ướt, đột nhiên
có chút xúc động nhớ đến cha mình,
cầm danh sách rượu đỏ và một cây
bút máy màu đen đã chuẩn bị, cô mở
bút máy, dùng đầu ngọn bút nhẹ
nhàng vạch trên mu bàn tay của
mình, hai mắt đỏ bừng nhìn đường
vẽ màu đen, chờ một lúc nữa,
Laurence tiên sinh sẽ ký tên trên
danh sách rượu đỏ, cô vẫn mong ông
ta ký tên.
Ngọc Lan nặng nề thở ra một
hơi, chậm rãi đi tới trước hai cánh
cửa, lấy dũng khí, đầy ra!
“Ẩm!” Một tiếng rơi vỡ rất lớn,
một chai rượu đỏ năm 1982 nện ở
trên mặt thảm, miểng thủy tỉnh và
dịch rượu màu đỏ thẫm văng lên
tung tóe, cô ngần ngơ, ngầng đầu
lên, nhìn về phía trước.
Dưới ánh đèn màu đỏ nhạt lãng
mạn ở bên trong kho rượu, tất cả
chuyên gia hầu rượu cùng nhân viên
phục vụ đều kinh ngạc nhìn sang…
Một phụ nữ nhân viên phục vụ
tay cầm khay, hoảng sợ đến sắc mặt
tái nhợt đứng ở trước một mảng
rượu đỏ thẫm và miềng thủy tinh, run
rẩy hoảng sợ không thốt nên lời, chỉ
lầm bẩm lui về phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-oan-gia/1691246/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.