Cẩn Du vội từ chối: “ Tôi là đại diện của An Nguyên đến Hà Thị, hợp đồng ký kết rõ ràng, nghỉ một ngày là quá đủ rồi”.
Vĩ Thành rất bất ngờ với cô khi lời nói cứng rắn hơn xưa: “ Vậy ngày mai hẹn ở công ty”.
Trong lòng anh luôn có điều muốn hỏi cô: “ Thiên Kỳ!”
Cô ngay lập tức chỉnh đốn: “ Hà tổng à, không phải lúc này”.
Anh hiểu ý: “ Được rồi, Cẩn Du! Tôi có chuyện này muốn hỏi em”.
Cả hai di chuyển đến phòng khách ngồi nói chuyện. Anh bắt đầu hỏi: “ Con của chúng ta hiện đang ở đâu?”
Nhắc đến đứa con, trái tim cô bỗng nhói lên, nhưng vẫn nói sự thật với anh: “ Đứa bé không còn nữa rồi anh à”.
Anh nghe như sét đánh ngang tai, cứ nghĩ là cô đã sinh ra và ở đâu đó: “ Đã có chuyện gì xảy ra?”
Cẩn Du muốn giấu kín: “ Tốt nhất là anh không nên biết…”.
Vĩ Thành nghiêm túc: “ Đứa bé cũng là con tôi, tôi cũng có quyền được biết sự thật”.
Nhìn ánh mắt đầy kiên quyết của anh, cô cũng nói ra: “ Hôm đó tôi gọi cho anh nói lời chia tay là bị ép buộc, họ bắt cóc Tử Kỳ làm con tinh, tôi không còn cách nào khác… Sau đó tôi nghĩ chỉ cần nghe theo lời họ thì mọi chuyện sẽ kết thúc nhưng vốn dĩ không phải như vậy. Tôi bị đưa đến vách núi bên biển, họ muốn giết chết tôi nên đã đẩy xuống”.
Nghe đến đây Vĩ Thành đã không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-my-huyen/2701425/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.