Chương trước
Chương sau
Vĩ Thành nhếch mày: “ Loại chuyện này em nói là như thế nào đây?”

Thiên Kỳ bị đọc trúng suy nghĩ đen tối, cô cười trừ lảng tránh: “ Không phải, em không phải như anh nghĩ đâu...”.

“ Thế em nói xem anh đã nghĩ gì?”, vừa hỏi anh vừa đi qua chỗ cô rồi kề sát mặt.

Cô liếc mắt xuống môi anh, ấp a ấp úng: “ Ưm... Em...”.

Không đợi thêm được nữa, anh bế cô lên ngồi lên bàn: “ Hôm nay đổi không gian ở đây em cảm thấy thế nào?”

“ Anh... Không được, đêm qua chúng ta... chuyện ấy rồi mà”, giọng cô nhỏ dần.

Anh môi kề môi, hào hứng với biểu hiện nhạy cảm đó: “ Em đang mời gọi anh đó có biết không bé cưng? Đêm qua là đêm qua, sáng anh lại đói rồi. Mà bữa sáng rất quan trọng, anh phải ăn cho thật no mới được”.

Lời vừa dứt, anh chợp lấy môi cô: “ Ưm~”.

Môi Thiên Kỳ từ từ hé mở, để lưỡi anh luồn vào trong từng ngõ ngách mà chấm mà m.út. Đến khi môi dứt ra kéo theo sợi chỉ bạc kết từ vị ngọt trao nhau.

Cô lúc này thở mạnh, đôi mắt cũng mơ hồ giật nhẹ người một cái. Vĩ Thành nhếch mép: “ Cơ thể em nhạy cảm thật”.

Thiên Kỳ ngại ngùng khép chân lại phủ nhận: “ E... Em không có”.

Vĩ Thành lau đi khoé môi cô còn dính ít nước bọt, tấn công cắn lấy xương quai xanh làm nó ửng đỏ. Bàn tay nhanh nhẹn đút vào trong: “ Nói không có vậy em giải thích thế nào chỗ này lại ẩm ướt? Không lẽ là nó tự ứa nước hay sao?”

“ Đư... Đừng chạm vào... chỗ đó mà anhh”, cô lắc đầu nhưng miệng không ngừng rên lên trong sung sướng.

Anh cởi hết quần ngoài lẫn trong ra khỏi cơ thể cô quăng xuống dưới, nhẹ nhàng tách hai chân ra. Bây giờ ở giữ là phần mềm hồng hào, nước rỉ ở hai bên mép. Anh để cô nằm xuống bàn, tay chạm vào đùi: “ Để anh giúp em dọn sạch chỗ này”.

Chưa để cô kịp chuẩn bị, anh đã đưa lưỡi chạm vào điểm mẫn cảm khiến cô ngất ngây, không tự chủ được mà nắm chặt lấy cạnh bàn. Ngay sau đó là màn đá l.ưỡi liên tục, phía trên nàng vừa thở vừa phát ra tiếng rên của sự loạn lạc, chìm đắm trong cơn đê mê tình ‘yêu’.

Anh đưa ngón tay vào trong h.uyệt đ.ạo: “ Trơn quá!”. Lúc đầu chỉ ra vào nhẹ nhàng rồi lần này là thêm một ngón nữa đút vào. Anh sử dụng lực tay đưa sâu vào nơi ẩm ướt, giây lát hai ngón tay hoạt động hết công suất. Kết quả là một tia nước bắn tung tóe, nàng ưỡn ngực, bàn tay nắm lấy cạnh bàn cũng dần dần được thả lỏng.

Cô vừa thở mạnh vừa ngồi dậy, nhìn xung quanh là những giọt nước tình mà không tin nổi.

Chưa kịp để cô hết bàng hoàng, anh ngồi xuống ghế tựa lưng, cơ thể thả lỏng: “ Đến lượt anh cho em ăn”.

Thiên Kỳ chân chạm đất rời bàn đi đến chỗ anh quỳ xuống, bàn tay bắt đầu chạm lên đùi anh vuốt ve. Cơ đùi săn chắc, cứng cáp, cơ thể này không phải ai cũng muốn được chiếm hữu hay sao?

Trước mắt bây giờ là phần đũng quần đã căng ra, nó nhô lên cũng đủ hiểu con quái vật nhỏ đang chờ đợi được chở che. Cô chậm rãi tháo gỡ dây thắt lưng, cởi cúc quần và kéo sợi dây tia xuống, chỉ còn cách một miếng vải mảnh mai nữa thôi.

Cơn khao khát trỗi dậy, cô không muốn phải chờ đợi thêm nữa nên cởi luôn chiếc quần trong xuống. Nay hiện vật đã hiện rõ mồn một, nó c..ươg c.ứng, hồng ửng. Những đường gân chằn chịt đều được nhìn thấy chạy dài xung quanh, xanh tím hiện hữu.

Cô nuốt nước bọt xuống cổ họng, không hiểu thế nào nó lại càng lúc càng to hơn, hay chỉ là cự ly gần nhỉ?

“ Em còn chờ đợi điều gì?”, anh nóng lòng muốn cô hành sự ngay.

Bàn tay cô nhanh chóng chạm vào cậu nhỏ vuốt ve lên xuống chầm chậm, để anh cảm nhận trước rồi sau đó mới dùng miệng ngậm lấy đầu công cụ.

Để cho cậu nhỏ trơn trượt và dễ dàng hơn, cô dùng lưỡi liếm xung quanh, không chừa một chút nào.

Nhìn thấy nàng càng ngày càng thành thục, anh vô cùng hài lòng.

Bỗng một động tác khiến anh trở nên hưng phấn, miệng cô ngậm lấy cậu nhỏ, sâu đến tận gần cổ họng. Bên trong chiếc lưỡi trơn cứ luồn lách, cô cứ như vậy ra vào.

... Hơn hai phút sau, anh ầm ừ lên vài tiếng, Thiên Kỳ biết là anh sắp lên đ.ỉnh rồi. Cô đẩy nhanh tốc độ, rồi dùng tay hỗ trợ. Vài giây tiếp theo, miệng cô rời khỏi, ngay lúc đó cậu nhỏ bắn ra t.inh d.ịch màu trắng đục vào áo của cô.

Thiên Kỳ nhìn xuống áo, miệng thốt ra một câu: “ Nhiều quá!”.

Vĩ Thành vòng tay qua cổ cô kéo đến hôn sâu, rồi đỡ cô đứng lên ngồi trên đùi mình. Hai chân cô dang ra kẹp chặt đùi anh lại, nụ hôn ướt át đến nghe cả tiếng những lần chạm.

Đôi tay anh không yên phận mà luồn lách vào trong áo, vuốt ve tấm lưng mịn màng.

Cả hai ánh mắt trao nhau rồi gật đầu nhẹ tỏ ý bắt đầu vào việc chính.

Anh nhấc mông cô lên đặt xuống trọng tâm, vừa ngồi xuống cậu nhỏ ấy vậy mà đ.âm sâu vào h.uyệt đ.ạo – “ Ưh~”.

Cô run lên vì sung sướng, ngón tay bấu víu vào vai áo anh đến nhăn nhúm. Đến khi định thần lại thì mới bắt đầu di chuyển mông lên xuống chậm rãi.

Vĩ Thành đưa hai tay ôm lấy bên hông cô, tăng thêm sức để cô nhún nhảy nhịp nhàng hơn.

Được một lúc thì nàng đạt đến khoái cảm, nước từ bên trong phun trào ra, chảy xuống chân ghế.

“ Cô bé này lại lên đ.ỉnh trước anh rồi”. Nói xong anh bế cô xuống, để nửa thân trên nằm sấp xuống bàn, còn phía dưới hai chân dang ra một chút, quả mông tròn căng đưa lên. Đây là tư thế doggie trong dáng đứng đây mà, thật k.ích th.ích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.