Chuẩn bị xong xuôi thì 2 người cũng đi đến bệnh viện,ở trong phòng bệnh có Lưu Vỹ nữa,ông ấy sau khi hay tin thì liền đi đến ngay …
Dù lúc trước có hay chửi mắng Vũ Khanh nhưng mà ông thật sự chỉ muốn tốt cho đứa con trai này mà thôi,bởi vì nó còn quá ham chơi nhưng hiện tại thì đã khác rồi.
Không phải là con ruột nhưng mà ông cũng đã nuôi Vũ Khanh hơn 20 mươi năm rồi,cho nên cũng có chút tình cảm.Đã vậy lần này còn cứu con dâu của ông hai mạng người nữa chứ …
Vũ Khanh đã tỉnh dậy vết thương đã được băng bó lại, chỉ có điều là không được cử động mạnh mà thôi.
“’ Con tỉnh rồi”
" Dạ "
" May quá,con không sao …"
" Ba đừng quá lo lắng,con không sao. ".
Tầm 20 phút sau thì Vũ Hạo và Yến Nguyệt cũng đã đến,anh có đem đồ ăn và sữa đến cho em trai của mình.
" Vũ Khanh,cám ơn cậu đã giúp tôi"
" Không sao,mọi chuyện đã qua hết rồi"
" Ừm "
Sau đó Vũ Khanh liền quay qua nói chuyện với ba của mình;’" ba à! mấy tuần nữa con sẽ qua nước ngoài làm việc.".
’ " Ừm,khi nào hết bệnh thì đi. "
_____###
Hơn 1 tháng sau thì đám cưới của Yến Nguyệt được diễn ra,bây giờ bụng của cô hơn 2 tháng rồi nhưng mà cũng còn rất nhỏ và cô có thể mặc váy cưới được …
Cái này không nói ra thì không ai biết Yến Nguyệt có thai cả,bụng của cô rất nhỏ.Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-mot-doi/3610752/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.