Vũ Hạo ngồi lên thành bồn cầu rồi gọi điện lại cho Ngô Thanh,bây giờ đây giống như là anh đang ngoại tình hay là làm việc gì xấu lắm … Chẳng hiểu sao anh lại không muốn ra ngoài mà chỉ muốn ngồi đây nói chuyện mà thôi,anh không muốn Yến Nguyệt phải nghe thấy.
[ Alo em nghe đây anh..]
[ Hôm qua cô đã nói gì với cô ấy.]
[ Anh vì cô ta mà gọi điện sớm cho em vậy à …].
[ Ngô Quỳnh, tôi và cô đã chấm dứt rồi cho nên sau này đừng có làm phiền tôi và Yến Nguyệt nữa …]
[ Anh và cô ta hạnh phúc thật sao..]
[ Chuyện này không cần cô phải bận tâm..].
Nói xong Vũ Hạo liền tắt máy rồi sau đó thì đi tắm. Anh chỉnh mức độ lạnh nhất rồi mở vòi sen, ngày nào anh cũng tắm bằng nước lạnh như thế này.
Hơn 30 phút trôi qua thì anh cũng tắm xong,do là không có đem quần áo cho nên anh đành phải mặc áo choàng tắm đi ra ngoài.
“” Cạch …"
" Tắm xong rồi sao …"
" Cô đợi lâu à …’ "
" Yến Nguyệt cô đi lấy quần áo giúp tôi đi,nhớ lấy cả quần lót luôn." _ Anh đưa mắt nhìn Yến Nguyệt rồi ngồi xuống giường bấm điện thoại.
" Anh không tự lấy được sao. "
" Tôi hơi mệt …"
" Anh thích mặc màu gì…"
" Cô đi lại tủ đi thì sẽ biết lấy cái gì "
" Ờ.."
Cái tên này sau không nói cho rõ ràng nhỉ,hay là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-mot-doi/3597341/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.