Giang Ly còn chưa kịp trả lời, Tiêu Nghiễn Chi đã đi tới, thần sắc bình tĩnh đáp:
“Cậu nghĩ nhiều rồi. Tôi và cô ấy chưa từng hẹn hò!”
Nói xong, cuộc gọi video bị cắt đứt.
Giang Ly nhìn gương mặt lạnh lùng của người đàn ông vừa lướt qua điện thoại, mím môi.
Tiệc sinh nhật tối nay, có lẽ cô không nên đến nữa rồi.
Mặc dù không đến, nhưng thành ý vẫn phải có.
Giang Ly phân phó Tiểu Diệp, phái người đem quà tặng đã chuẩn bị trước đưa qua đó.
Sau đó lại lấy điện thoại ra soạn một tin nhắn chúc mừng sinh nhật, sau khi chắc rằng nội dung tin nhắn đã ổn thì mới gửi đi.
Đoàn Dật Bác cũng không có truy vấn cô vì sao không tới.
Điều này cũng nằm trong dự liệu của Giang Ly.
Đoàn Dật Bác tính tình thẳng thắn, nhưng anh ta không phải kẻ ngốc. Thái độ của Tiêu Nghiễn Chi rõ ràng như vậy, nếu hắn còn cố ý để cho cô xuất hiện tại bữa tiệc, vậy thì vui vẻ của mọi người sẽ bị phá hỏng. Hoàn toàn không cần thiết phải làm như vậy.
Cô không đáng.
"Chị Ly Ly, sao chị lại không đến chỗ Đoàn thiếu?"
Sau khi Tiểu Diệp sắp xếp xong, tò mò quay đầu từ ghế phụ hỏi Giang Ly:
"Đoàn thiếu gia có vẻ khá thích chị đó. Chị không đi, anh ấy sẽ không vui nhỉ."
Giang Ly xoa xoa huyệt thái dương, không trả lời.
Cô muốn nói Đoàn thiếu sở dĩ thích cô, tám chín phần mười là bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-me-nguoi-cua-tong-tai-vo-tinh/3679926/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.