Edit by: Rùa Rabu
PHẦN 1: GẤU BẮC CỰC - VƯƠNG GIẢ VÙNG ĐỊA CỰC
Otis, người bị Kiều Thất Tịch nhắc mãi, quả thật không hề đối với hoàn cảnh xung quanh cảm thấy khó chịu. So với cách săn mồi uất ức của Kiều Thất Tịch, mục tiêu của nó rất chuẩn xác, chỉ có hải cẩu báo, thậm chí là hải mã[1] với đôi răng nanh dài nguy hiểm.
Bởi vì chúng nó nhiều thịt.
Săn thành công một con là đủ một bữa ăn no nê.
Gấu bắc cực không thói quen giấu đi đồ ăn thừa. Sau khi ăn no chúng nó thường sẽ nghênh ngang rời đi.
Mùi máu tanh quá dễ dàng thu hút một con gấu bắc cực khác. Nếu bị con đến sau nhìn chằm chằm, kết quả chính là một hồi ác chiến.
Đánh nhau đối với gấu bắc cực không phải là một cuộc buôn bán có lời, cho nên nếu đã ăn no chúng sẽ lựa chọn bỏ lại con mồi và rời đi.
Chúng nó còn là loài thích sạch sẽ, sau khi ăn xong đều rửa sạch thân mình, tránh để lại mùi quá nặng, dễ dàng bại lộ tung tích.
Một con gấu bắc cực sinh hoạt có tốt hay không, thường thì cứ nhìn xem bề ngoài của nó là biết. Nếu bề ngoài vô cùng sạch sẽ, thân hình đầy đặn thì chứng tỏ cuộc sống của nó không hề tệ chút nào.
Nếu trên người bẩn thỉu, luộm thuộm, vậy thì ngược lại rồi.
Nếu so với Kiều Thất Tịch, Otis có lẽ không sạch sẽ trắng trẻo bằng, nhưng vẫn là kẻ tám lạng người nửa cân, không được 9 điểm thì cũng đạt 8.
Với tính cách bình tĩnh, trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-manh-chet-ta-sao/1685015/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.