- Tôi cho cô 30 phút!
Dứt lời, đầu giây bên kia cúp máy ngay lập tức. Cẩm Đào trấn tĩnh lại để thoát khỏi ánh mắt nghi ngờ từ Nhật Viễn. Cô tỏ ra hết sức bình thản như chưa có gì xảy ra.
- Ai gọi vậy?
Nhật Viễn nhìn thái độ của Cẩm Đào mà hỏi
- À...À, là người bạn của tôi hỏi thăm tình hình thôi!
Nhật Viễn vẫn chưa hết nghi ngờ và tinh ý
- Nhưng nội dung cuộc đối thoại không giống với nội dung thăm hỏi tình hình của cô!
Cẩm Đào như bừng tỉnh, cô thật sai sót khi nghĩ ra 1 lý do khá phổ biến như vậy mà không lường trước được sự nhanh nhạy của con người này.
- À....là do....
- Ai ?
Nhật Viễn nhấn mạnh từ đó mà Cẩm Đào tự dưng thấy sởn gai ốc. Đầu cô như rối trong mớ bòng bong. Lén nhìn đồng hồ chỉ còn 25 phút nữa.
- Thì lâu quá không gọi...tôi quên tưởng là người lạ! được rồi bây giờ thì ổn rồi! Anh hãy đi làm việc đi đến giờ rồi đó!
Cẩm Đào nghĩ rằng trong lúc đi làm cô sẽ trốn anh ra ngoài.
- Hôm nay tôi nghỉ!
Cẩm Đào thực sự sửng sốt trước lời nói này của anh. Mặt cô tái mét lại. Chợt:
- A.... Đầu tôi... đau quá!
Nhật Viễn ánh mắt sốt sắng lại gần Cẩm Đào đỡ cô lên giường.
- Để tôi gọi bác sĩ!
- Không! Tôi sợ bác sĩ lắm rồi! thôi, anh chỉ cần đi mua thuốc thôi! Vậy là đủ rồi!
Nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-doc-quyen/2707271/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.