" Đứa bé cần có người mẹ bên cạnh!"
Lời nói của bảo mẫu như khắc sâu vào tim anh, lóe lên trong tâm trí Thiên Nham
" Cần phải có Cẩm Đào ư?"
* *
*
Sau mấy xuất viện, thể trạng của Cẩm Đào trở nên ổn định hơn nhưng tinh thần vẫn bị suy sụp hoàn toàn. Cô luôn đòi Nhật Viễn đến nhà Thiên Nham để được gặp con. Và lần này cũng vậy:
- Nhật Viễn, xin anh, tôi muốn đến nhà Thiên Nham, tôi nhớ thằng bé lắm!!
Cánh tay bé nhỏ bám víu lấy vai anh cầu xin. Đôi mắt đẫm lệ khắc khoải sự thương nhớ tới tột cùng.
Nhật Viễn trong lòng quá rối bời, anh không thể để người con gái này quay về căn biệt thự khủng khiếp ấy lần nào nữa:
- Tôi không thể để cô đi như vậy được! Có biết rằng 2 người đã gây ra tổn thương cho cô thậm chí còn sát hại 2 mẹ con cô. Còn muốn quay lại sao?
- Giờ tôi đi cùng cũng chẳng làm mọi chuyện thêm tốt đẹp hơn. Vì bên Thiên Nham đã có luật sư chống tay giúp đỡ. Điều có thể làm bây giờ là.......
Nhật Viễn cầm chiếc điện thoại lên. Và ánh mắt cương định nhìn về phía Cẩm Đào:
- Tối nay tôi sẽ cho mời luật sư của tôi tới đây làm việc. Cô yên tâm đi, chúng ta sẽ lấy lại được đưa bé và giành quyền nuôi nó.
- Thiên Nham làm được thì tôi cũng làm được!
Đôi bàn tay xiết chặt của Nhật Viễn bỗng chốc thả lỏng rồi nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-doc-quyen/2707270/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.